Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Tường thuật biểu tình 26/06

Tường thuật biểu tình 26/06

(Ảnh : Nguyễn Xuân Diện Blog)
Tin từ Hà Nội cho biết, nhân dân Hà Nội đang tiến hành cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc.

Sau khi tập hợp thành công, đoàn biểu tình đang tiếp tục tuần hành trên đường phố Hà Nội, quanh khu vực Bờ Hồ.

Không khí biểu tình đang rất khí thế, những tiếng hô "Đả đả TQ xâm lược", "Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam" ... vang lên ắt hẳn những tiếng loa phóng thanh, tiếng còi cảnh sát trật tự. 

Trước đó, đã xảy ra xô xát giữa công an và người biểu tình khiến nhiều người bị bắt giữ.

Ước tính, có khoảng gần 100 người đã tham gia cuộc tuần hành vào sáng hôm nay

Tại Sài Gòn, bất chấp sự dò xét của rất đông an ninh chìm nổi, nhiều nhóm thanh niên vẫn kéo đến ngồi chờ đợi quanh khu vực Lãnh sự quán TQ. Tuy nhiên, tình hình cũng rất căng thẳng.

Tin cho biết, mục sư Phạm Ngọc Thạch đang bị Công an khám xét nhà vì đã dán truyền đơn kêu gọi biểu tình chống Trung Quốc, trước đó, mục sư Thạch đã bị công an bắt bớ, đánh đập thô bạo. 


Ảnh biểu tình Hà Nội (Ảnh : Nguyễn Xuân Diện)
Nguồn :http://danlambaovn.blogspot.com/2011/06/tuong-thuat-bieu-tinh-2606.html#more






Tường thuật biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội ngày 26/06/2011

Một thanh niên trong đoàn biểu tình bị khống chế
Khoảng 7 giờ 30 một nhóm nhỏ người dân ngồi bên lề Cột cờ Hà Nội, số lượng người tăng dần theo thời gian, nhưng chỉ có ‘ngồi’ trên vỉa hè biểu tình.
Lực lượng công an chìm nổi, sắc phục đủ các loại ước lượng đông đảo gấp nhiều lần người dân đi biểu tình.
Một lúc sau, khoảng gần 8giờ, một nhóm công an đến đòi giải tán lượng người ngồi trên vỉa hè từ sáng nhưng bất thành.
Có một số tranh cãi giữa lực lượng công lực và người dân. Khi người dân phản đối việc công an đòi giải tán, và họ nói rằng, ‘pháp luật không cấm người dân biểu tình thì chúng tôi biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn vơi Tổ Quốc chúng tôi, điều gì pháp luật không cấm thì chúng tôi có quyền thực hiện’. Viên công an tỏ thái độ và chỉ tay vào mặt người biểu tình nói, ‘mày nói cho chính xác, hiến pháp pháp luật nào, điều bao nhiêu mày chỉ ra cho đúng điều mày nói’.
Hơn 8h, số lượng người dân đông hơn, nhưng không nhiều như ba lần biểu tình trước, có khoảng trên dưới 100 người. Họ bắt đầu căng băng rôn, phân chia tờ rơi và hô vang khẩu hiệu chống Trung Quốc xâm lược.
Đứng ‘đối diện’ vườn hoang Lê Nin khoảng 5 phút,  đông đảo lực lượng công lực áp sát và giải tán, xua đuổi người dân ra khỏi khu vực vườn hoa Lê Nin và đại sứ quán Trung Quốc.
Đoàn biểu tình buộc tuần hành về Hồ Hoàn Kiếm dọc theo đường Điện Biên Phủ – Hàng Bông trong sự kiểm duyệt gắt gao của lực lượng công an.
Đã có sự xô sát và gần như bắt bớ người dân biểu tình. Một thanh niên trẻ, cao to, cầm bích trướng có in hình đầu lâu bị gạch chéo và hô vang khẩu hiệu chống Trung Quốc, người này đã bị một số người mặc áo thường phục ập đến và giật tấm bích trướng đồng thời định lôi đi. Ngay tức thì đoàn biểu tình đã bảo vệ người thanh niên.
Trong lúc đoàn biểu tình vừa đi vừa hô vang khẩu hiệu, đông đảo người dân bên đường và người tham gia giao thông đã cùng đồng hành hô vang nhưng khẩu hiệu đó.
Vẫn là những khẩu hiệu thường thấy mà đoàn biểu tình dương cao và hô vang như  ’đã đảo Trung Quốc xâm lược, Bảo vệ tổ quốc Việt Nam, bảo vệ Nhân dân Việt Nam, Hoàng sa, Trường sa là của Việt Nam…’
Sự kiểm duyệt của lực lượng công an cho hành trình của đoàn biểu tình, theo như công an nói thì để bảo vệ người đi biểu tình, còn theo người biểu tình thì nhận đoán rằng, họ đi theo với số lượng đông đảo là để ngăn chặn người dân nhập vào đoàn biểu tình, nhằm cô lập và chia rẽ, phân tán và xóa bỏ đoàn biểu tình một cách nhanh chóng hơn.
Cũng trên lộ trình của đoàn biểu tình, hầu hết là không thể liên lạc được với bất cứ nơi nào vì sóng điện thoại không có.
Đoàn biểu tình lần 4 này có nhiều gương mặt quen thuộc, nhiệt tâm nhưng không thấy xuất hiện các ‘yếu nhân’ như các lần trước.
Khoảng hơn 9h đoàn biểu tình đến ngã tư Lương Văn Can – Hàng Bông, chuẩn bị tiến về bờ hồ thì lực lượng công an dường như mạnh tay hơn, nhưng vẫn không giải tán được đoàn biểu tình.
Hiện  đoàn biểu tình đang tại khu vực bờ Hồ.
Cuộc biểu tình hôm nay 26/06/2011 có nhiều phóng viên nước ngoài tác nghiệp như Nhật, Pháp, Mỹ.
Đoàn biểu tình ngang qua Văn Phòng Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Nguồn:

TUYÊN BỐ CHUNG NHÂN CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CHỐNG TRUNG CỘNG CỦA ĐỒNG BÀO VIỆT NAM TRONG THÁNG 6-2011

TUYÊN BỐ CHUNG
NHÂN CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CHỐNG TRUNG CỘNG CỦA ĐỒNG BÀO VIỆT NAM TRONG THÁNG 6-2011
(Khối Tự do Dân chủ 8406 và Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền)
8406

Kính thưa toàn thể đồng bào Việt Nam,
Trong tháng 6 năm nay, nhà cầm quyền Trung Cộng đột nhiên gia tăng gây hấn với Việt Nam trên Biển Đông, cụ thể và đặc biệt là đã đi vào lãnh hải đất nước để cắt cáp ngầm tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam ngày 26-05 rồi 09-06-2011. Hành động ngang ngược này lập tức khơi dậy lòng ái quốc của nhân dân. Nhiều cuộc biểu tình đã diễn ra sôi nổi tại hai thành phố lớn là Hà Nội và Sài Gòn cũng như đã bị cấm cản tại Hải Phòng, Vinh và Đà Nẵng vào các Chủ nhật 05, 12 rồi 19-06-2011. Thế nhưng, y như trong các cuộc xuống đường năm 2007-2008, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, thay vì tỏ lòng biết ơn và tạo điều kiện thuận lợi cho các hành động của nhân dân chống hiểm họa ngoại bang xâm lược, tương tự tại bao quốc gia khác, lại dùng vô số thủ đoạn, thậm chí đểu cáng và hung bạo để trấn áp lòng ái quốc.
Trước tình thế đó, Khối 8406 và Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền nhận định:
Như cụ Nguyễn Trãi từng nói: “Mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó, nhưng không phải việc của một ngày”, thái độ lạ lùng của nhà cầm quyền CSVN nói trên bắt nguồn từ lâu trong quá khứ, qua một tiến trình dài như sau:
1- Khi người Pháp sắp rút khỏi Đông Dương, với tinh thần Đại Hán tăng cường bởi tinh thần Cộng sản, Trung Hoa tiếp tục dòm ngó Việt Nam và họ đã tìm thấy một trợ thủ đắc lực. Đó là ông Hồ Chí Minh và đảng Lao động (tiền thân đảng Cộng sản), vốn rất sùng bái, hãi sợ và luôn học đòi Mao Trạch Đông. Trước hết, ông Hồ đã đê hèn chấp nhận sự buôn bán chính trị giữa Trung Cộng với các cường quốc (thông qua vai trò xấu xa của Chu Ân Lai) tại Hội nghị Genève (1954) trên lưng dân Việt. Điều này khiến cho đất nước bị phân đôi và cuộc chiến tranh Đông Dương lần 2 (1954–1975) nổ ra (trong khi các nước trong khu vực có cùng điều kiện địa chính trị như Đông Dương đã tránh được). Đây chính là tội ác lớn nhất đối với Dân tộc. Tiếp đến, dưới sự chỉ đạo của Mao, rập khuôn mẫu Trung Cộng và được các cố vấn Trung Cộng trợ giúp, Hồ Chí Minh đã tàn hại đạo đức phong hóa nông thôn, cơ cấu làng xã họ tộc truyền thống, tiềm lực nhân sĩ lãnh đạo qua vụ Cải cách Ruộng đất, đã tiêu diệt bao tài năng nhiệt huyết trí thức qua vụ Nhân văn Giai phẩm và vụ Chỉnh đốn Tổ chức. Đây là một sự xâm hại sinh khí và nền văn hóa Dân tộc rất nghiêm trọng.
2- Khi Mao Trạch Đông tiến hành kế hoạch mở rộng đế quốc Cộng sản và nhất là lãnh thổ Trung Hoa xuống Đông Nam Á qua việc giúp đỡ Việt Nam Dân chủ xâm chiếm Việt Nam Cộng hòa, Hồ Chí Minh đã dâng cho Trung Cộng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên danh nghĩa (qua công hàm bán nước do Phạm Văn Đồng ký năm 1958), đã để cho Trung Cộng chiếm cứ đồn biên phòng yếu huyệt ngàn năm là Nam Quan ải, đem quân xâm nhập sâu vào miền Bắc gọi là giữ giùm hậu phương, len lỏi vào tận hàng lãnh đạo của đảng CSVN để gọi là bảo đảm sự đoàn kết giữa hai chính đảng và chính thể. Đây là một sự xâm hại nền chính trị quốc gia hết sức nguy hiểm.
Một Thương Vụ Mua Bán Lãnh Thổ Và Lãnh Hải Việt Nam Cho Trung Cộng Giữa Hồ Chí Minh và Mao Trạch Đông Tại Trung Nam Hải
3- Khi cuộc thôn tính miền Nam kết thúc, do bị Trung Cộng đòi nợ chiến phí bằng đất đai Tổ quốc và quyền lợi kinh tế trên đất Việt, do mù quáng tin tưởng vào tình hữu nghị Trung-Việt (16 chữ vàng và 4 tốt) cũng như do yếu nhược phải cậy dựa vào đàn anh duy nhất hùng mạnh còn lại, đảng CSVN đã nhượng cho Trung Quốc gần cả ngàn km2 lãnh thổ (trong đó có nhiều điểm chiến lược) qua Hiệp định biên giới năm 1999, gần 10.000 km2 lãnh hải qua Hiệp định vịnh Bắc bộ năm 2000, cả vùng Tây Nguyên yếu huyệt qua Quyết định năm 2007 cho Trung Cộng khai thác bauxite; đã cho Trung Cộng thuê hơn 300.000 hecta rừng đầu nguồn và rừng phòng hộ, xây nhiều làng mạc và đô thị Trung Cộng từ Nam chí Bắc, đi vào đất Việt không cần thị thực nhập cảnh, trúng thầu phần lớn các công trình xây dựng, kinh tế lớn trong đất nước, tuôn tràn vào Việt Nam các sản phẩm văn hóa, kỹ thuật, ẩm thực (đa phần kém chất lượng hay độc hại)… Đây là một sự xâm hại nền kinh tế và quốc phòng đất nước rất đáng lo âu.
4- Khi Trung Cộng quyết định mở rộng chủ quyền trên Biển Đông những năm gần đây qua yêu sách “Đường lưỡi bò 9 đoạn”, Hà Nội tiếp tục theo đuổi chính sách ngoại giao ngây thơ (dựa trên bảng phân loại các nước thành bạn hay thù, chứ không phải trên quyền lợi quốc gia lẫn tương quan lợi quyền quốc tế) và thái độ ngày càng khiếp nhược trước Trung Cộng dưới mỹ từ “hiếu hòa hữu nghị”, do đó đã bị Trung Cộng ngày càng lấn lướt trên Biển đông: cấm cản, xua đuổi, bắt tù, cướp bóc, bắn giết ngư dân Việt; thúc giục, bảo vệ ngư dân Tàu vào đánh cá ngay trong thềm lục địa nước Việt; hăm dọa các công ty khai thác dầu hỏa ngoại quốc muốn làm ăn với Hà Nội; và mới nhất là xâm phạm lãnh hải Việt Nam để hăm dọa và phá hoại những tàu thăm dò khoáng sản của Việt Nam. Đây là một sự xâm hại chủ quyền quốc gia rất trắng trợn.
Thế mà nhà cầm quyền CSVN lại phản ứng bằng cách bỏ mặc ngư dân bơ vơ trước sói dữ, lấy cớ tàu quân sự không xen vào chuyện dân sự; bằng cách tiếp tục hợp tác toàn diện với lân bang luôn nuôi mộng Đại Hán xâm lược; bằng cách từ khước liên minh với lực lượng hùng mạnh của các quốc gia văn minh dân chủ; bằng cách giấu nhẹm thông tin về vụ việc trước quốc dân và không trình vụ việc lên tòa án quốc tế; bằng cách ngăn cản, sách nhiễu, hăm dọa hoặc bỏ tù những ai lên tiếng chống Trung Cộng xâm lược qua các bài viết hay các cuộc biểu tình. Những phản ứng gần đây như cho phát ngôn viên bộ Ngoại giao lên tiếng, như tới gặp đại sứ Trung Cộng trao công hàm đều chứng tỏ tinh thần yếu nhược; như mua thêm khí tài quân sự, như tập trận bắn đạn thật trên biển Đông chỉ là trò đánh lừa dư luận, hóa giải sự phẫn nộ của nhân dân, chẳng mảy may hiệu quả gì.
5- Những động thái trên cho thấy Trung Cộng ngày càng trở thành hiểm họa xâm lăng đối với Việt Nam, nguy cơ Bắc thuộc lần thứ 5 đang đến gần; cũng như cho thấy nhà cầm quyền Hà Nội ngày càng lộ rõ bộ mặt phản dân hại nước, đặt quyền lợi của đảng và phe phái trên quyền lợi của quốc gia và dân tộc, sẵn sàng bán đất biển, nhường quyền lợi để giúp Trung Cộng có điều kiện tiến lên địa vị siêu cường, bá chủ thế giới, hầu Việt cộng tiếp tục cai trị trên một Việt Nam sẽ trở thành Giao chỉ quận.
II- Trước nguy cơ ấy, Khối 8406 và Nhóm Lm Nguyễn Kim Điền tuyên bố:
1- Lên án thái độ đồng lõa với giặc - gian ác với dân, lụy phục ngoại thù - phản bội tổ quốc của đảng Cộng sản Việt Nam. Một thái độ không bao giờ thay đổi kể từ khi Hồ Chí Minh và đảng CS cầm quyền trên đất nước. Lên án thái độ dửng dưng của tân Quốc hội, vốn chẳng có thành viên nào tham gia các cuộc biểu tình bày tỏ tấm lòng yêu nước và ý chí chống giặc nói trên. Điều đó tiếp tục chứng tỏ Quốc hội chỉ là công cụ đê hèn trong tay Cộng đảng khiếp nhược.
2- Đòi hỏi đảng CSVN, nếu muốn có đường sống và chỗ đứng trên đất nước Việt Nam, hãy trở về với nhân dân bằng cách thả hết các tù nhân chính trị vốn đã bị giam giữ vì lòng ái quốc, chấm dứt chế độ chuyên chế độc tài, bãi bỏ quan niệm “chỉ đảng mới có quyền lo việc nước”, phủ nhận Công hàm bán nước 1958 và các Hiệp ước bất bình đẳng với Trung Cộng, kiện Trung Cộng trước tòa án Liên Hiệp quốc, quyết liệt truy đuổi tàu Trung Cộng xâm phạm lãnh hải (như gương Philippin, Hàn Quốc, Nhật Bản…), hủy bỏ các tô giới Trung Cộng trên đất liền, thôi trấn áp lòng yêu nước biểu lộ qua những cuộc biểu tình hay những lời lên tiếng chống quân xâm lược, trả lại mọi nhân quyền cho toàn dân để có thể thực hiện đại đoàn kết theo tinh thần Hội nghị Diên Hồng.
3- Hoan nghênh và ủng hộ các cuộc biểu tình bất bạo động mà Đồng bào khắp cả nước (đặc biệt các bạn trẻ sinh viên, các trí thức nhân sĩ và các bậc trưởng thượng vị vọng) đã, đang và sẽ còn tiến hành để bày tỏ tấm lòng ái quốc, sức mạnh dân tộc, tinh thần đoàn kết và thái độ sẵn sàng hỗ trợ cho một chính phủ biết đặt quyền lợi Tổ quốc lên hàng đầu. Yêu cầu lực lượng công an quân đội chớ để mình hay tự mình biến thành kẻ thù của nhân dân bằng cách đàn áp những tấm lòng yêu nước theo lệnh các lãnh đạo CS. Bằng không anh em sẽ đắc tội trước lịch sử và sẽ trực tiếp hứng chịu sự trừng phạt của nhân dân khi những kẻ sai khiến anh em bỏ chạy ra nước ngoài.
4- Kêu gọi giới lãnh đạo tinh thần (trí thức dân sự và chức sắc tôn giáo) thể hiện tinh thần sĩ phu yêu nước, đoàn kết nên một, đứng ra lãnh đạo toàn dân, điều hướng sức mạnh của mọi lực lượng quần chúng chống lại nội thù bán nước và ngoại thù cướp nước. Kêu gọi các tôn giáo liên tục tổ chức những buổi cầu nguyện cho Quê hương, cho các tù nhân lương tâm, cho các nạn nhân bị bóc lột, để khơi gợi ý thức và củng cố tinh thần cho tín đồ.
5- Thỉnh cầu Đồng bào hải ngoại tiếp tay với quốc nội bằng cách hỗ trợ các cuộc xuống đường biểu tình của quốc nội, bằng cách xiển dương chính nghĩa cuộc đấu tranh chống ngoại thù và nội thù của Dân tộc trước thế giới, bằng cách vận động quốc tế ủng hộ cuộc đấu tranh này qua việc giúp nhân dân Việt Nam giải thể cho được chế độ độc tài toàn trị Cộng sản…
Làm tại Việt Nam ngày 25 tháng 06 năm 2011
Ban Đại diện lâm thời Khối 8406 và Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền.
1. Linh mục Chân Tín, Dòng Chúa Cứu thế Sài Gòn, 38 Kỳ Đồng, Sài Gòn, Việt Nam
2. Kỹ sư Đỗ Nam Hải, 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam.
3. Linh mục Nguyễn Hữu Giải, Giáo xứ An Bằng, Vinh An, Tổng Giáo phận Huế.
4. Linh mục Phan Văn Lợi, 16/46 Trần Phú, Thành phố Huế, Việt Nam.
5. Linh mục Nguyễn Văn Lý, bị quản thúc tại 69 Phan Đình Phùng, Tp Huế, Việt Nam.
6. Giáo sư Nguyễn Chính Kết - Đại diện Khối 8406 tại hải ngoại.
Trong sự hiệp thông với cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù Cộng sản. 

65,000 công nhân đình công ở Sài Gòn



Viết bởi **   
Thứ bảy, 25 Tháng 6 2011 09:00
4 tháng đầu năm 2011 có 331 vụ đình công tại Việt Nam
SÀI GÒN 24-6 (TH) - Một vụ đình công lớn xảy ra ở Sài Gòn kéo dài đã ba ngày qua tại công ty vốn đầu tư Ðài Loan 100%, sản xuất giày gia công cho nhiều hãng giày lớn và nổi tiếng ở ngoại quốc.

Công nhân công ty Pou Yuen ra về, nghỉ việc tập thể sau buổi ngưng việc vào sáng 24 tháng 6. (Hình: VTC)
Theo các bản tin VTC và Bloomberg, công nhân tại nhiều phân xưởng khác nhau của công ty Pou Yuen (Bảo Nguyên) ở quận Bình Tân đình công tập thể để đòi tăng lương và các quyền lợi khác.
“Các nhân chứng là công nhân công ty Pou Yuen (phường Tân Tạo, quận Bình Tân) kể lại với VTC News, sự việc bắt đầu bùng nổ từ cách đây 3 ngày, hàng ngàn công nhân của khu C tổ chức nghỉ việc tập thể, đình công để đề ra các kiến nghị tăng mức lương so với hiện tại. Cho dù, BGÐ công ty vừa quyết định tăng mức lương cho tất cả thêm 200,000 đồng so với hiện tại.” Bản tin VTC tường thuật như vậy và kể cho biết “Mức độ càng lên cao trào khi từ sáng kéo dài cho đến trưa ngày 24 tháng 6, hàng ngàn công nhân bắt đầu từ khu A, sau đó kéo qua khu B, C, D tổ chức đình công tập thể. Nhiều công nhân quá khích đã tràn vào công ty dùng gậy đập phá cửa kính, miệng la lớn yêu cầu những người đang làm việc phải ngưng lại ra về. Ðã có một vài người bị đánh gây thương tích.”
Hiện tổng số công nhân của Pou Yuen khoảng 65,000 người mà lúc thịnh đạt nhất cách đây mấy năm lên đến 80,000 người.
Không những đòi tăng lương, cuộc đình công còn là hậu quả của nhiều đòi hỏi khác như tiền thưởng không tương xứng với sức lao động, bữa ăn quá thiếu lại không bảo đảm an toàn vệ sinh, giờ nghỉ ngơi hay vệ sinh bị hạn chế quá đáng, ép tăng ca, v.v.
Trong 4 tháng đầu năm 2011, đã có 331 vụ đình công tại Việt Nam, theo thống kê của Bộ Lao Ðộng-Thương Binh-Xã Hội. Tất cả các cuộc đình công này đều bị cáo buộc là bất hợp pháp vì không theo hiệu lệnh của công đoàn, tổ chức ngoại vi của đảng CSVN, vốn không đứng ra bảo vệ quyền lợi của giới công nhân bị bóc lột.
Gần như mỗi ngày đều xảy ra một cuộc đình công ở Việt Nam nhưng báo chí ở trong nước hiếm khi đề cập. Lạm phát tăng cao chóng mặt, tiền lương quá thấp và cố định của người lao động không đủ trang trải cho các nhu cầu căn bản, dù là mua thực phẩm.
“Mỗi ngày, ở một nơi nào đó tại Việt Nam đều xảy ra một vụ đình công”. Youngmo Yoon, một chuyên viên về lao động Việt Nam của tổ chức Công Ðoàn Quốc Tế ILO nói với hãng tin tài chính Bloomberg.
Theo ông, lương công nhân lao động tại Việt Nam ít nhất phải được tăng lên thêm 12% thì may ra tạm bắt kịp phần nào với lạm phát.
Ngày 23 tháng 6, đang tham dự đình công tại công ty Just Special material Co., Hà Nội, một nữ công nhân thiệt mạng và 6 công nhân khác đã bị thương khi chiếc xe tải do một người bảo vệ lái đâm thẳng vào họ khi họ cản trở xe này chạy vượt qua.

TỐI HẬU THƯ TỔNG HỢP CHUNG CỤC của Lm TNLT Nguyễn Văn Lý

Viết bởi Lm Nguyễn Văn Lý   
Thứ sáu, 24 Tháng 6 2011 10:38
TỐI HẬU THƯ TỔNG HỢP CHUNG CỤC
của Lm TNLT Nguyễn Văn Lý
GỬI BỘ CHÍNH TRỊ BAN CHẤP HÀNH KHÓA XI ĐCSVN
Nhà Hưu dưỡng Nhà chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 24 tháng 6 năm 2011
Kính gửi :    
– Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung Ương Khóa XI Đảng Cộng sản Việt Nam.
– Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước.
Kính thưa các Ông và Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,
I. Ngày 21-12-2010 chúng tôi gồm 14 công dân (sau đó đã có hàng ngàn người Việt cùng ký tên) đã gửi đến Ông Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao tại Hà Nội Đơn Tố Cáo và Yêu Cầu Truy Tố 11 Bộ Chính Trị (BCT) Ban Chấp hành Trung Ương ĐCSVN (1930-2011) 2 tội Bán Nước và Phản quốc với những bằng chứng xác thực không thể chối cãi phản bác. Ngày 30-1 và 26-5-2011, chúng tôi đã yêu cầu Ông Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao trả lời dứt khoát với công luận Quốc Dân và Quốc Tế (QT) về các Tội đồ Dân tộc ấy và biện pháp khắc phục. Ngày 5-6-2011, chúng tôi đã gửi đến BCT khóa 11 Lời Mời Gọi Tối khẩn lần 36 Hiệp thông Ăn chay Tha thiết Cầu nguyện cho Toàn Dân trong giờ phút Tổ quốc đại chí nguy, biết Đồng Tâm Hiệp Lực Chống Giặc Tàu hiệu quả, như một TỐI HẬU THƯ lần thứ nhất. Với 4 lần tố cáo đặc biệt nghiêm trọng nêu trên, thêm 5 Lời Kết Tội công khai qua 5 Lời SOS Cấp Báo Thậm Chí Nguy lần 37, 38, 39, 40 & 41 các ngày 13, 15, 17, 19 & 22-6-2011, tổng cộng 9 lần, tất cả các cấp thẩm quyền đều im lặng, cũng không ai qui kết chúng tôi là vu khống, chứng tỏ những ai có trách nhiệm liên quan đã thừa nhận các Lời Kết Tội nêu trên đều hoàn toàn xác thực, như chúng tôi trình bày lần cuối rõ ràng sau đây.
II. 1. Hiện nay, tàu của Trung Cộng (TC) đã và đang thường xuyên xâm nhập, gây hấn, thăm dò nghiên cứu, tuần tra, bắt cóc, đánh đập, giết hại ngư dân, tịch thu ngư cụ tàu thuyền của ngư dân VN bên trong lãnh hải đặc quyền kinh tế 200 hải lý thuộc chủ quyền VN, theo Luật Biển năm 1982 của Liên Hiệp Quốc (LHQ), mà đúng ra chính TC phải công minh nghiêm chỉnh chấp hành. Điều này chứng tỏ TC muốn xác nhận chủ quyền vùng Biển Đông rộng lớn bao trọn cả 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, với cung cách một Nước Lớn muốn ngang ngược dùng bạo lực đè bẹp VN và một số Nước Asean đang tranh chấp vùng biển-đảo Trường Sa, để chiếm trọn 80% Biển Đông theo một bản hải đồ TC tự vẽ ra.
II. 2. Nhà cầm quyền Cộng sản VN (NCQ CSVN) kháng cự lại quá hèn yếu, chỉ dám gọi tàu của TC là “tàu lạ’’, bộc lộ sự đồng lõa với giặc Tàu quá rõ ràng so với các Nước đồng cảnh như Indonesia, Malaysia, Nhật Bản, Philippines thời gian gần đây. Đến nay vẫn chưa thấy NCQ CSVN khiếu nại gì với LHQ.
II. 3. TC đang chuẩn bị dư luận để giải quyết dứt điểm vấn đề Biển Đông – Trường Sa, là vị trí chiến lược bá quyền rất hệ trọng đối với TC, âm mưu thôn tính nô lệ VN mọi mặt như Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông…
II. 4. Từ những năm 1930, TC đã luôn áp đặt và gây ra cuộc chiến tranh vừa tâm lý vừa bạo lực làm các BCT ĐCSVN kế tục nhau và nhiều Quan chức CSVN -vừa sợ vừa tham lợi và quyền- phải nhượng quá nhiều thứ : sự thật, công lý, lịch sử, văn hóa, tôn giáo, chủ quyền, đất, biển, đảo, rừng đầu nguồn 16 tỉnh Bắc biên giới, Ải Nam Quan, Chi Lăng, Thác Bản Giốc, Vịnh Bắc Việt, quần đảo Hoàng Sa và một phần quần đảo Trường Sa, Tây Nguyên, dự án-công trình, nhượng cả việc làm của Dân nghèo, ngày càng tạo cớ thuận lợi cho Tàu đưa dân vào VN ồ ạt, không cần hộ chiếu, ngang nhiên lập thành phố Tàu khắp nơi trên lãnh thổ VN.
Do đâu và bởi ai mà một phần lãnh thổ và lãnh hải trọng yếu của Tổ quốc VN, vốn vẫn nguyên vẹn qua hàng ngàn năm dựng Nước và giữ Nước, tự dưng lại bị mất vào tay TC cách quá dễ dàng từ khi CSVN cướp Chính quyền năm 1954 ? Ai đã ký công hàm xác nhận Hoàng Sa – Trường Sa là của TC ? Ai đã đưa Tàu Cộng vào Tây Nguyên ? Ai đã cho phép Tàu Cộng lập thành phố trên đất VN ?
Tóm lại là VN đã bị mất quá nhiều về lãnh thổ-lãnh hải-chính trị-ngoại giao-văn hóa-lịch sử.
Nghiêm trọng nhất là VN đã mất chủ quyền và quyền Dân tộc tự quyết !
Toàn Dân chỉ còn danh dự, xương máu, mạng sống, giống nòi sắp bị hi sinh nữa mà thôi !
Nghĩa là rõ ràng Dân tộc VN sắp bị nô lệ hoàn toàn, Nước VN trên đường bị xóa sổ !!!
II. 5. Trong khi Đồng bào luôn đặt VN trên trái tim và con mắt mình, luôn Hiệp thông Cầu nguyện cho Công lý của Tổ quốc, luôn Kiên định Đồng tâm Hiệp lực tìm mọi cách Biểu tỏ và Xác nhận -dưới mọi hình thức- Chủ quyền của Con Dân Việt trên lãnh thổ và lãnh hải của Tổ tiên từ ngàn năm đã truyền lại cho chúng ta muôn đời, hàng hàng lớp lớp Con Dân Việt, kể cả một số người Việt gốc Hán, đã liên tiếp tha thiết, bằng đủ mọi cách -kể cả bằng máu và nước mắt- lên tiếng cảnh báo ĐCSVN về đại quốc họa này, thì NCQ CSVN chẳng những không nghe, còn liên tục ra tay đàn áp tù đày triệt hạ những Công dân yêu Nước đó, hèn hạ nhẫn tâm ngăn cấm đàn áp bằng nhiều thủ đoạn ác xấu, cụ thể đã ngăn cấm, đàn áp Dân biểu tình các ngày 5, 12, 19-6-2011 tại Hà Nội, Vinh, Đà Nẵng, Sài Gòn.
Riêng tại Hà Nội, sáng 19-6-2011, CA đã trà trộn vào đoàn biểu tình, độc quyền mang các biểu ngữ cổ súy “tình hữu nghị” với Giặc Tàu, tỏ lòng thần phục quan thầy, minh chứng rõ hơn thủ đoạn hèn hạ của BCT ĐCSVN, mượn danh nghĩa Dân để tỏ bày sự nô lệ của riêng BCT với Tàu Cộng, rồi gán cho “tuyệt đại đa số Dân”, như đã từng làm quá nhiều lần trong quá khứ. Dân VN quyết không bao giờ cúi đầu khuất phục vô liêm sỉ như thế !!!
II. 6. Vì thế, dù đã thấy rõ BCT khóa XI đương nhiệm thực sự đã mất tự do trước NCQ TC, không hi vọng đa số các Ông sớm thoát khỏi gông cùm lệ thuộc vào bạo quyền ranh ma xâm lược phương Bắc, trước giờ phút Tổ quốc đại chí nguy, chúng tôi vẫn lấy hết thiện chí lần cuối đã đề nghị các Ông 4 điều rất thiết thực, nếu trong các Ông còn có ai tự coi mình là Con Dân Việt, thì đã phải thực hiện ngay 4 điều này :
II. 6.1. Tuy các Ông đa số là vô thần, chúng tôi vẫn thành tâm kính mời các Ông sám hối và hiệp thông với Toàn Dân luôn cầu nguyện cho Tổ quốc – Dân tộc sớm thật sự được độc lập, nhất tâm, đạo đức, an lành, văn minh, thịnh vượng, thăng tiến và hòa bình.
II. 6.2. + Thả ngay các Con Dân Việt vì yêu Nước mà bị các Ông đang bỏ tù, chụp cho họ đủ mọi thứ tội chỉ có ở VN và một số Nước -mới nghe qua tội danh đã thấy sặc mùi độc tài rồi- như : Tuyên truyền chống Nhà nước, Lợi dụng Dân chủ, Phá hoại Chính sách đoàn kết, Âm mưu lật đổ chính quyền… dù chỉ vì viết mấy chữ HS.TS.VN… do muốn công khai xác nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam…
+ Ngừng đàn áp, canh gác, bắt bớ và truy tố thêm những Con Dân Việt yêu Nước khác.
+ Tạo mọi điều kiện thuận lợi giúp Dân biểu tình phản đối TC gian ác xâm lược và xác nhận chủ quyền của Dân tộc trên Tổ quốc mình…
II. 6.3. Nộp đơn kiện TC ra LHQ ngay, đồng thời đưa tất cả các lực lượng hải-lục-không quân mạnh đủ để bảo vệ quần đảo Trường Sa và vùng Biển Đông đang bị TC uy hiếp, sao cho công luận Quốc Dân và QT thấy rõ là VN đang quyết tâm bảo vệ hữu hiệu chủ quyền lãnh thổ – lãnh hải của VN.
II. 6.4. Công bố cho công luận Quốc Dân và QT biết tất cả các tài liệu TC đã xảo quyệt cướp đoạt lãnh thổ – lãnh hải VN từ năm 1954 thế nào ? Riêng việc ngày 4-9-1958, TC tuyên bố 2 quần đảo Hoàng Sa (hơn 20 đảo) và Trường Sa (hơn 100 đảo) là của TC, rồi chỉ 10 ngày sau, ngày 14-9-1958, Ông Phạm Văn Đồng, theo lệnh của Ông Hồ Chí Minh, đã ký văn thư xin tôn trọng bản Tuyên bố “ăn cướp” của TC, thì VN có quyền bác bỏ tính hợp pháp của văn thư này. Thời điểm ấy, Chính quyền hợp hiến hợp pháp Việt Nam Cộng Hòa đang quản lý 2 quần đảo đó, cả thế giới văn minh đều biết. Hiệp định Paris 27-1-1973 thừa nhận điều này khi xác nhận sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa. Năm 1974, TC đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, rồi năm 1988, TC đánh chiếm hơn 10 đảo, Đài Loan cũng theo hơi lấn chiếm thêm 10 đảo khác, thuộc quần đảo Trường Sa, là hành động xâm lược bằng vũ lực, VN phải nhờ Tòa án Biển LHQ đòi lại…
III. Vì không chịu làm 4 việc II. 6.1, 2, 3 & 4 vừa nêu, nên chính các Ông đã tự xác nhận các Ông không còn là Con Dân Việt, luôn coi TC là Quan Thầy, đặt quyền lợi CS và TC lên quyền lợi Tổ quốc VN.
+ Trái lại chúng tôi đã có Đơn Tố Cáo và Đòi Truy Tố tất cả 11 BCT về 2 tội Phản Quốc và Bán Nước ngày 21-12-2010, 2 Thư Yêu Cầu Trả Lời Dứt Khoát Ai đã làm mất và làm sao để thu hồi phần lãnh thổ – lãnh hải đã bị TC chiếm đoạt, ngày 30-1-2011 và ngày 26-5-2011, Lời Mời Gọi lần 36 như một Tối Hậu Thư lần thư nhất ngày 5-6-2011, 5 Lời Cấp báo khẩn thiết SOS Thậm Chí Nguy số 37, 38, 39, 40 & 41 ngày 13, 15, 17, 19 & 22-6-2011 như 5 Lời Tố cáo công khai. Mãi đến hôm nay, với cả 9 văn bản ấy, các Ông vẫn hoàn toàn im lặng, chỉ tăng cường canh gác tôi thật chặt chẽ như một người tù tại chỗ thực sự.
+ Vậy nếu chúng tôi không bị các Ông cho là vu khống; còn các Ông lại không chịu làm 4 việc trong tầm trách nhiệm vừa nêu, tất nhiên công luận Quốc Dân và QT đều hiểu rằng chính các Ông tự xác nhận Đơn Tố cáo và Yêu cầu Truy Tố của chúng tôi ngày 21-12-2010 là hoàn toàn xác thực.
+ Hơn nữa, chứng tỏ chính các Ông tự xác nhận các Ông không tha thiết và không xứng đáng lãnh đạo Đất nước chống ngoại xâm, các Ông đang độc đoán lãnh đạo Đất Nước ngoài ý chí của Toàn Dân, không thể lãnh đạo Toàn Dân chống ngoại xâm hiệu quả được, vì vừa đồng lõa với giặc, vừa tàn ác với Dân.
IV. Tôi đã khẩn thiết cấp báo là Toàn Dân VN phải hết sức tỉnh táo, nhận thức cho thật chính xác, kẻo giữa hàng vạn điều gian trá CSVN vẫn gieo rắc, cả Nước lại bị BCT ĐCSVN lừa gạt thêm vào giai đoạn thứ 4 này nữa, với các điều gian trá vĩ đại cấp HCM siêu lừa, gây đại họa di lụy cho con cháu muôn đời :
+ Giai đoạn 1 : 1930-1945 : Toàn Dân nô nức hi sinh tất cả vì độc lập dân tộc, nhưng đã bị xảo trá đánh tráo độc lập dân tộc phải gắn liền với CNCS và CNXH, dù Tuyên ngôn 2-9-1945 và Hiến pháp 1946 cố ý không nhắc đến 2 từ dễ bị tẩy chay ruồng bỏ đó ! Tổ quốc muôn đời là Tổ quốc VN, sao lại phải CHXHCN VN ???
+ Giai đoạn 2 : 1945-1954 : Toàn Dân hi sinh bao xương máu để quyết tâm chấm dứt chế độ thực dân Pháp, nhưng miền Bắc lại bị nô lệ Liên Xô và Tàu Cộng. Giặc Tàu đã công khai xâm lược VN từ đó !!!
+ Giai đoạn 3 : 1954-1975 : Toàn Dân miền Bắc và một số Dân miền Nam phải gồng vai báng đầu để chống Mỹ cứu Nước, nhưng thực ra là giết hại chính Đồng bào mình và phá tan nát Nước mình. Mỹ đem quân đi giúp hàng trăm Nước trên thế giới, nhưng giúp xong thì rút về, chưa thấy Mỹ xâm chiếm Nước nào, chỉ có Tàu Cộng chiếm Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng ! CS nói giải phóng miền Nam nhưng thực ra là nhuộm đỏ toàn quốc. CS nói thống nhất Đât Nước, mà 36 năm rồi lòng Dân không hề thống nhất chút nào !!!
+ Giai đoạn 4 : 1975-2011 ? : 11 BCT liên tiếp đều trực tiếp hoặc đồng lõa rước Giặc Tàu vào cướp đất, rừng, biển, đảo, tài nguyên, việc làm, văn hóa, đạo đức, tôn giáo, chủ quyền…sao nay lại lu loa đuổi Giặc Tàu ra khỏi Nước được ? Tiểu đệ tử dám chống Đại Sư phụ ư ? Dù đánh võ mồm, ngoại giao tế nhị, lệnh tổng động viên, quyết chống ngoại xâm, tập bắn đạn thật, tàu Mỹ thăm Cam Ranh… gì gì, thì Toàn Dân VN, dù rất muốn tin, cũng không thể tin được, vì các BCT liên tiếp này đã bị mua đứt và bị khống chế từ 1930 rồi. Nay chỉ biết nhượng rừng này, đảo kia… và âm mưu toa rập với Giặc Tàu để đánh lạc hướng Dân cả 2 Nước rời xa các mục tiêu Công lý, Dân chủ, Nhân quyền, Nhân phẩm, Tự do, Đa nguyên, Đa đảng,…
DÂN CHỈ TIN VÀO BAN LÃNH ĐẠO NÀO QUYẾT TÂM THỰC HIỆN CÁC MỤC TIÊU NÀY, DỰA VÀO SỨC MẠNH TOÀN DÂN VÀ QUỐC TẾ VĂN MINH HUYNH ĐỆ CHÂN THỰC, MỚI ĐỦ SỨC CHỐNG GIẶC TÀU VÀ THU HỒI LÃNH THỔ LÃNH HẢI ĐƯỢC.
Dân VN đã quá rõ : Năm 1974, chính Mỹ đã làm ngơ cho TC đánh chiếm Hoàng Sa, trong khi Hạm đội 7 của Mỹ đang có mặt tại khu vực ấy. Năm 1975, chính Mỹ đã phản bội và ích kỷ tháo chạy, tạo cơ hội cho CSVN xé bỏ Hiệp định Paris 1973. Năm 1979, TC xua quân đánh phá hàng chục tỉnh dọc biên giới phía Bắc; sau đó, ép VN nhượng mất một phần lãnh thổ – lãnh hải, rồi năm 1988, TC xua quân đánh chiếm hơn 10 đảo thuộc quần đảo Trường Sa, các Nước chỉ im lặng.
VÌ THẾ, CHỈ KHI NÀO DÂN LÀM CHỦ THỰC SỰ, NẮM TRỌN QUYỀN DÂN TỘC TỰ QUYẾT, DÂN MỚI CÓ THỂ TIN CẬY GIAO LƯU VỚI NƯỚC KHÁC, MÀ KHÔNG DỄ BỊ LỆ THUỘC LỢI DỤNG.
V. Tôi càng khẩn thiết cấp báo là đã thậm chí nguy : Nếu cứ như hiện nay, đã có sẵn BCT ĐCSVN đồng lõa với giặc, gian ác với Dân, VN rất khó thoát khỏi nạn Tàu thuộc :
+ Đây là thực trạng sẽ phải đến, không mảy may hoang tưởng : Người Việt sẽ phải học chữ Tàu, sẽ phải làm giấy tờ hành chánh bằng chữ Tàu, sẽ bị buộc tôn sùng Mao Trạch Đông, sẽ phải đi lính cho Tàu, gia đình sẽ chỉ được sinh 1 con, thanh nữ VN phải ưu tiên dành cho Tàu Phệ, thanh nam VN khó giành được vợ, sẽ liều chết vượt biên hàng chục triệu người, sẽ không còn Dân tộc, Đất nước, Giống nòi, Quê hương, Tổ quốc VN ! Rồi VN sẽ trở thành tỉnh Trung Nam, Nam Trung, Hán Nam, Nam Hoa… gì gì đó mà thôi !!!
+ Do tinh thần chống ngoại xâm sẵn có trong huyết thống hơn 4 ngàn năm, con cháu chúng ta, vốn tính quật cường, sẽ không nhẫn nhục được, sẽ nổi dậy liên miên, bị tử hình hàng loạt, bị tù đày hàng triệu… Dân VN rồi đây sẽ bị đàn áp còn dã man tồi tệ hơn Dân Tân Cương, Nội Mông, Tây Tạng… !!!
+ Ngư dân VN ven biển bỏ nghề hoặc không dám đánh cá xa bờ như trước. Thăm miền duyên hải là hiểu.
+ Hiện nay Dân Tàu đã nghênh ngang kiêu kỳ lên mặt tại lãnh thổ VN lắm rồi. Mở mắt là thấy.
+ Các Tiểu thương Việt đã bị Gian thương Hoa ăn hiếp tại các chợ Thị trấn, Thị xã… rồi. Ra chợ là rõ.
+ Các sách truyện tranh dành cho thiếu nhi chính thức do NXB Kim Đồng (trực thuộc Bộ Giáo dục & Đào tạo của CSVN) ấn hành, bày bán công khai trong mọi hiệu sách, một số đã bị in ngược, bìa 4 thành bìa 1, bìa 1 thành bìa 4, bắt các em đọc từ sau ra trước, từ phải qua trái theo lối Tàu, từ những năm 2009… Hãy vào các tiệm sách Thiếu Nhi mở to mắt mà đọc…
VI. Lần cuối cùng, Toàn Dân thiết tha mong các Ông, nếu thực tâm đứng về phía Dân tộc Việt, thì phải lấy hết can đảm và khiêm tốn quyết định ngay lúc này :
VI. 1. Công khai nhìn nhận tội Bán Nước và Phản quốc của mình và sám hối công khai thực sự.
VI. 2. Thực thi Quốc Vụ chống Giặc Tàu minh bạch, quyết liệt và hiệu quả như các bậc Tiền Bối Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung… đồng thời công bố một kế hoạch bảo vệ Tổ quốc hợp tình hợp lý, rồi thống nhất quán triệt Toàn Dân đồng tâm hiệp lực tiến hành kế hoạch ấy.
Vậy ai tự thấy mình là Tội đồ Bán Nước và Phản Quốc, là đồng lõa với Giặc Tàu, nhưng không đủ dũng khí và ngay chính làm 2 việc rất thiết thực rõ ràng VI.1 & VI.2 trên đây, thì phải lấy chút liêm sỉ ít ỏi may ra còn sót lại cuối cùng, tự giác từ bỏ địa vị và trao quyền lãnh đạo chống Giặc Tàu cho Toàn Dân và Ban Lãnh Đạo nào đủ sức bảo vệ Tổ quốc. Các Tội đồ ấy hãy giã từ Đất Nước và ra đi một cách hòa bình êm nhẹ, tránh các căm thù đổ máu đáng tiếc, trước khi Toàn Dân có những hành động tổng hợp quyết liệt, triệt để, toàn diện, hầu bảo vệ Tổ quốc thật hiệu quả, chống lại tất cả các thế lực ngoại xâm bất cứ từ đâu đến. May mắn có Vị nào đủ dũng khí và chân thành làm 2 việc trên đây thì thật đại phúc cho Dân tộc.
Tất nhiên, 9 Văn bản Kết Tội nêu trên và Tối Hậu Thư Tổng Hợp Chung Cục này không hề ngây ngô ảo tưởng là áp lực các Ông quyết tâm làm theo được. Mục đích và giá trị thật của 10 Văn bản này chính làbằng chứng hiển nhiên, triệt để hạ gục toàn bộ uy tín các Tội đồ này, cách dứt khoát không thể phục hồi, đồng thời phơi bày trần trụi 2 tội nặng nề nhất đối với Dân tộc là Bán Nước và Phản Quốc của các Tội đồ này, khiến Tội đồ nào còn chút sỉ diện tối thiểu của một Con Dân Việt, thì không thề lì lợm trơ mặt tiếp tục bám giữ quyền hành nữa, dù địa vị lớn hoặc nhỏ đến đâu, mà phải tính đường rút lui ngay.
VII. 1. Tôi chân thành và khách quan kêu gọi 2 lực lượng nòng cốt là Công an Nhân dân và Quân đội Nhân dân, thay vì cúi đầu mù quáng liều thân bảo vệ các Tội đồ Dân tộc, là chính các thành viên BCT đương nhiệm như bấy lâu [nhưng bị lừa gạt hoặc tự huyễn rằng mình đang bảo vệ Tổ quốc (?)], nay phải công khai đứng hẳn về phía Dân Tộc, vừa lãnh đạo cuộc chuyển giao quyền lực này, vừa uy dũng lãnh đạo cuộc chiến Chống Giặc Tàu, vừa bảo vệ Toàn Dân khỏi các cuộc đàn áp, vừa bảo vệ Tổ quốc trước mọi thế lực ngoại xâm.
VII. 2. Tôi thiết tha kêu gọi các Nhân sĩ đừng tự huyễn coi mình là thức giả, khôn ngoan, chỉ chăm lo văn hóa chính thống, nghệ thuật cao xa, thanh thoát bụi trần, cứ mải mê kiếm tìm học bổng, lo cho con em du học, đỗ đạt…; các bậc Phụ huynh đừng ngủ mê chỉ lo chạy trường chuyên, trường điểm, chỉ lo cho con em cúi đầu học… mà thờ ơ với Đại họa mất Nước. Việc rất mực trọng đại là Cứu Nước Cứu Dân nếu ai cứ vẫn tiếp tục viện cớ né tránh, đùn đẩy giao khoán cho một số người đấu tranh ít ỏi, làm sao dám ngẫng mặt nhìn đời và mở miệng rao giảng khuyên dạy con em được ?
VII. 3. Tôi khẩn thiết kêu gọi Toàn Dân cần phải nhận thức cho thật chuẩn và rõ : Một chế độ độc tài có tính gia đình hoặc tập đoàn phổ thông, chỉ cần nỗ lực tổng hợp 10-40% toàn Dân là có thể chấm dứt chế độ ấy được. Còn chế độ độc tài của VN vừa là cộng sản toàn trị ít nhất với khoảng 30 triệu thành viên đang hưởng bổng lộc trực tiếp hoặc gián tiếp của guồng máy thống trị, vừa là chư hầu của TC dựa vào lực bảo kê và cả lực đe dọa của TC, thì đòi hỏi phải nỗ lực tập hợp trên 50% sức mạnh Toàn Dân mới có thể giải thể được.
+ Vì thế, toàn bộ 10 nguồn lực của Toàn Dân và 5 nguồn lực QT phải được tập hợp gắn kết đồng bộ cách khoa học mới đủ sức thành công Quốc Vụ này. 10 Lực lượng Đồng bào gồm : Khối Dân Ức, Khối Dân Oan, Khối Dân Đói tức Công Nhân Trắng, Khối Trí thức, Giáo chức, Sinh viên, Học sinh, Khối Tín đồ các Tôn giáo & Lao động phổ thông, Khối Luật sư và các Chính khách đối lập, Khối Nhà báo, Nhà văn, Dân cư Internet, Khối Bộ đội, Công an, Cán bộ CS đang muốn đứng về phía Toàn Dân Chống Giặc Tàu,  Khối các Tổ chức và Đồng bào Hải ngoại, Khối Việt kiều đã có quốc tịch Nước ngoài trở về trực diện đấu tranh tại Quê hương. 5 Lực lượng QT gồm : Khối Chính khách, Khối Truyền thông, Khối các Tổ chức Tôn giáo, Khối các Tổ chức Từ thiện, Giáo dục Văn hóa, Thương mại, Khối Nhân Dân các Nước.
+ Tại VN, Khối Tín đồ các Tôn giáo & Lao động phổ thông đóng vai trò rất quan trọng. Do đó, bất cứ Tôn giáo và Đồng bào nào thực tâm muốn giải thể chế độ CS, thì không thể bàng quan ngoại cuộc mãi như 36 năm qua. Vào thời điểm cực kỳ nguy cấp đặc biệt này, Toàn Dân phải biết THAM GIA BIỂU TÌNH. Chỉ cần biết cách biểu tình ôn hòa và biểu tình mãi cho đến khi thành công. Tất nhiên việc phổ biến tài liệu và khẩu hiệu về Sự thật, Công lý, Nhân quyền, Nhân phẩm, Dân chủ, Tự do… luôn rất cần thiết.
+ Lẽ phải khách quan rất dễ thấy là : Tôn giáo nào đứng ngoài cuộc Quốc Vụ thiêng liêng này, không còn xứng đáng là Tôn giáo soi đường nữa. Tín đồ nào thơ ơ lãnh đạm Quốc vụ này, là đã phản bội Đạo mình. Cần mạnh mẽ khẳng định dứt khoát như thế, không quanh co úp mở. Ai không đồng tình xác quyết này, đều do hoặc thiếu kiến thức, hoặc thiếu lương thiện trong nhận thức, nên cố tình ngụy biện ẩn núp thôi.
Bừng con mắt đã siết vòng kim cô !!!
Không xông ra Cứu Dân Cứu Nước lúc này còn đợi đến lúc nào nữa ???
VIII. Chúng ta luôn cổ vũ công lý hòa bình huynh đệ hài hòa giữa các Dân tộc, không kỳ thị người Hoa-Hán, chỉ phản đối giới lãnh đạo Tàu Cộng tham lam xâm lược để bảo vệ Tổ quốc VN. Chống Giặc Tàu hiếu chiến chính là tích cực góp phần giúp Dân Trung Hoa sớm thoát nạn CS như VN. Vì thế, kính mời Đồng bào tiếp tục biểu tình từ 6g sáng hoặc 16g chiều mọi ngày Thứ 7 & CN suốt năm 2011 & 2012.
IX. Kính xin mọi Đồng bào gia tăng hiệp thông ăn chay thắp nến cầu nguyện thiết tha hơn nữa.
X. Kính cảm ơn và kính mời mọi Đồng bào chung bước với CAO TRÀO CHỐNG GIẶC TÀU.

Tối Hậu Thư từ Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế ngày 24-6-2011.
Lm Tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý -  69 Phan Đình Phùng, Huế.

Cuộc cách mạng của thế kỷ 21 ...!!!



1- Các cuộc cách mạng long trời lở đất
Năm 1789, với việc phá nhà ngục Bastille, nhân dân Pháp đã tạo nên cuộc cách mạng dân chủ long trời lở đất đầu tiên trên thế giới, xóa sạch một chế độ quân chủ chuyên chế lâu đời, đưa vị vua đang cai trị là Louis 16 lên máy chém, viết ra bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền với 3 tiêu chí: Tự do, Bình đẳng, Huynh đệ. Cuộc cách mạng này làm rung chuyển cả Tây Âu, khiến cho nhiều nước quân chủ chuyên chế phải chuyển sang quân chủ lập hiến. Tinh thần tự do, bình đẳng, huynh đệ của Cách mạng Pháp, cộng với kinh nghiệm đau thương về hai trận thế chiến, đã khiến sinh ra bản Tuyên ngôn Nhân quyền năm 1948, rồi hai Công ước Quốc tế về các Quyền dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội năm 1966.
Sau đó đúng hai thế kỷ, vào năm 1989, với việc phá sập bức tường Berlin, nhân dân Đức lại mở đầu cho cuộc cách mạng nhân quyền cũng long trời lở đất không kém, lôi kéo toàn thể các nước Đông Âu vào cuộc, xóa sạch một chế độ chà đạp nhân phẩm chưa từng thấy trong lịch sử là chế độ cộng sản. Cùng năm 1989 ấy, bên trời Đông Á, cũng xảy ra một toan tính thay đổi chế độ tại Trung Hoa, tức biến cố Thiên An Môn, do các sinh viên thực hiện. Tiếc là cuộc nổi dậy do các bạn trẻ này đã bị dìm trong biển máu. Dẫu sao thì việc thanh toán chế độ CS tại nơi đã sinh ra nó là Liên xô với các chư hầu khối Varsovie cùng với kinh nghiệm tiếp tục về các chế độ CS còn sót lại, đã đưa tới Nghị quyết năm 2006, kêu gọi Quốc tế lên án tội ác của những chế độ Cộng sản toàn trị.
Nay sang thế kỷ 21, với cuộc tự thiêu của một sinh viên thất nghiệp bán hàng rong là Mohamed Bouazizi ngày 17-12-2011 tại Tunisia, một cuộc cách mạng dân chủ nhân quyền mới, cũng không kém long trời lở đất, đã và đang tiếp tục nổ ra trong thế giới Hồi giáo, ở các nước A Rập vùng Bắc Phi và Trung Đông, nơi mà nhiều chế độ chuyên chế, với những lãnh đạo chính trị tham quyền cố vị, cộng với tinh thần Hồi giáo không mấy ưa dân chủ, đang dìm dân chúng trong cảnh nghèo khổ, thất nghiệp và đất nước trong cảnh chậm tiến, độc tài.
Cái chết của anh Bouazzi nhằm phản đối chính quyền áp bức của tổng thống Ben Ali (vốn đã cai trị 24 năm trời) và cuộc sống đắt đỏ không còn chịu đựng nổi đã là mồi lửa châm ngòi cho cuộc vùng dậy của nhân dân Tunisia. Trong một tháng liên tiếp, toàn quốc đã xuống đường biểu tình chống nạn vật giá leo thang, nghèo đói thất nghiệp, gian tham hối lộ, chống chính sách cai trị độc tài, bịt miệng báo chí, đàn áp đối lập. Người dân đã dùng các phương tiện thông tin hiện đại như Internet, Facebook và Twitter để huy động nhau biểu tình. Trước áp lực mạnh mẽ của toàn dân, chỉ chưa đầy một tháng, ngày 14-01-2011 tổng thống Ben Ali cùng với gia đình đã phải trốn sang A Rập Saudi xin tị nạn.
2- Các phản ứng dây chuyền mãnh liệt
Như vết dầu loang, tựa phản ứng dây chuyền, ngọn lửa dân chủ Tunisia lập tức lan sang các nước trong vùng, gây nên hàng chục vụ tự thiêu và hàng ngàn vụ xuống đường khác để phản đối các chính thể độc tài, yêu sách tự do dân chủ, đòi hỏi cải tổ chế độ. Bắc Phi thì có Mauritani, Maroc, Angiêri, Lybia, Soudan, Ai Cập; Trung Đông thì có Syria, Jordan, Yemen, A Rập Saudi, Iran... Kể từ ngày 12-01-2011 đã có thêm 8 đuốc lửa. Ở Algeria, một thường dân tự thiêu trước tòa thị chính phản đối chính quyền để dân thiếu việc làm. Tại Mauritani, một thầu khoán tự thiêu phản đối nhà cầm quyền bất công với bộ lạc thân tộc.
Thí dụ điển hình đầu tiên về hiện tượng "phản ứng dây chuyền" là trường hợp vương quốc Jordan. Kể từ ngày 14-01, nhiều cuộc biểu tình chống nghèo khó và bất công đã xẩy ra liên tục. Tình hình này khiến chính quyền lo ngại và quốc vương Abdullah II đã phải cố gắng xoa dịu nỗi bất mãn của dân chúng. Sau cuộc xuống đường rầm rộ của hàng ngàn dân hôm 28-01 đòi hỏi cải cách chế độ và thay đổi chính phủ, ngày 01-02 vừa qua, vua Abdullah đã cách chức thủ tướng để thay thế bằng một cựu thủ tướng, cựu cố vấn quân sự của ông.
Tại Soudan, ngày 30-1-2011, dân chúng đã xuống đường ở nhiều thành phố lớn. Hàng trăm sinh viên tham gia các cuộc biểu tình, hô những khẩu hiệu phản đối giá cả tăng cao, chính phủ độc tài và Tổng thống tàn bạo. (Ông này, Omar Hassan al-Bashir, cai trị từ năm 1993, là nguyên thủ quốc gia đương chức đầu tiên bị Tòa án Hình sự Quốc tế phát lệnh truy nã về tội ác chiến tranh và tội ác diệt chủng). Thế nhưng các sinh viên đã bị cảnh sát đàn áp, bắt giam 113 người và bắn chết một. Dù vậy họ vẫn không nao núng, và nhiều cuộc biểu tình còn tiếp diễn.
Tại Syria, nơi cha con Tổng thống Bashar al-Assad cai trị với bàn tay sắt trong hơn 40 năm trời, phong trào phản kháng cũng manh nha thời gian gần đây. Sau khi nổ ra các biến cố tại Tunisia, Tổng thống Syria đã không ngần ngại gọi phong trào phản đối trong khu vực là một "loại bệnh tật" và cho rằng "các vi trùng lây nhiễm" này khó xâm nhập đất nước ông vốn rất ổn định. Thế nhưng, hôm 01-02, trên mạng Facebook, một lời kêu gọi đã được tung ra để yêu cầu dân Syria tập hợp vào ngày thứ sáu 04-02 (gọi là "ngày thịnh nộ") để phản đối tình trạng "tham nhũng, chuyên chế và bạo ngược" tại nước họ.
Tại Cộng hòa Yemen, hôm 03-02, hàng chục ngàn công dân đã tập hợp tại đại học Sanaa, thủ đô Yemen, để đòi hỏi Tổng thống Ali Abdullah Saleh, vốn đã cai trị từ 32 năm nay, phải từ chức. Ông này chẳng những dự định tiếp tục tranh cử thêm nhiệm kỳ nữa mà còn thúc giục các nghị sĩ trong đảng cầm quyền của ông điều chỉnh Hiến pháp để ông được làm Tổng thống trọn đời. Chưa hết, ông cũng đang âm mưu để người con trai trưởng lên kế vị.
Nhưng cho đến nay, phải nói ảnh hưởng dây chuyền mạnh nhất vẫn là Ai Cập, một quốc gia với hơn 80 triệu dân. Tại đây, kể từ ngày 25-1-2011 đã có nhiều cuộc biểu tình kéo dài với sự tham dự của hàng trăm ngàn người ở nhiều thành phố lớn. Đặc biệt tại thủ đô Cairo, dân chúng đã liên tục tập hợp tại quảng trường Tahrir. Ngày 1-2-2011 số người tham dự lên tới gần một triệu. Tất cả đều nhằm đòi Tổng thống Hosni Mubarak, vốn đã cai trị 30 năm và đang định truyền ngôi thế tử, phải từ chức. Dù có khoảng 1.000 người bị bắt và hơn 300 người bị giết, phong trào nhân dân vẫn có khả năng tập hợp lực lượng đủ lớn để làm cách mạng. Góp phần vào việc này chính là các bạn trẻ. Như tại Tunisia, họ tận dụng mọi phương tiện hiện đại là Internet, Facebook và Twitter để kêu nhau xuống đường đòi tự do dân chủ.
Điểm đáng lưu ý là suốt các cuộc biểu tình, quân đội Ai Cập đã giữ vị thế trung lập, không tấn công phe đối lập, dù trước đây họ được Tổng thống (cũng là một quân nhân) o bế. Cam kết của Tổng tham mưu trưởng rằng "quân đội không đàn áp những công dân xuống đường bày tỏ nguyện vọng của mình" là một sự bảo đảm an toàn, giúp cho cuộc biểu tình ngày càng lớn mạnh. Kết quả là tối ngày 11-2-2011, Tổng thống Mubarak đã phải ra đi sau 30 năm cai trị với bàn tay đàn áp và vơ vét (tài sản cướp được của ông ta ước tính từ 40 đến 70 tỷ đôla Mỹ).
3- Các chế độ độc đoán chờ ngày tan vỡ
Cơn thủy triều tự do dân chủ đang dâng cao trên khắp thế giới, đặc biệt ở Bắc Phi và Trung Đông như vừa thấy, là bước phát triển tất yếu trong quá trình tiến hóa của nhân loại. Nỗ lực của các lãnh đạo và chính đảng chuyên chế, hoặc để đàn áp nhân dân, hoặc để xoa dịu công phẫn, đều không thể đi ngược với quy luật thời đại: dân chủ tự do là văn minh, độc tài đàn áp là lạc hậu. Theo ký giả Gregory White, báo Business Insider, 11 nước đàn áp độc tài đang đối mặt với nguy cơ trở nên như Ai Cập, ngoài Jordan, Syria, Yemen như vừa thấy, còn gồm: 1- Maroc, theo chính thể quân chủ lập hiến. Nạn thất nghiệp 25% trong thế hệ tốt nghiệp đại học và 9.1% trong lực lượng lao động, đang là một mối lo rất lớn cho vua Mohammed IV và chính phủ. Nếu nạn lạm phát không được kiểm soát và nạn thất nghiệp không được giải quyết, khả năng bộc phát một cuộc cách mạng dân chủ toàn diện có thể diễn ra tại vương quốc này. 2- Saudi Arabia, theo chế độ quân chủ tuyệt đối, không chính đảng nào được phép hoạt động. Hoàng gia nắm giữ hầu hết các chức vụ quan trọng trong chính phủ, nhưng đã nhiều lần bị quốc tế tố cáo là lạm quyền và tham nhũng. Vua Abdullah bin Abdul-Aziz là một kẻ già nua, bảo thủ và đang bị nhân dân chống đối. 3- Iran, nước Cộng hòa Hồi giáo với Tổng thống Mahmoud Ahmadinejad được bầu lên cách dân chủ nhưng thực tế nằm dưới sự lãnh đạo của Lãnh tụ tối cao Ali Khamenei, vốn có quyền tuyệt đối về tôn giáo lẫn chính trị. Thành thử trong nước đã có nhiều cuộc nổi dậy. Tình trạng thất nghiệp: 14.6%, mức độ lạm phát: 13.5%. Nếu mức độ lạm phát tiếp tục gia tăng, có thể xảy ra một cuộc bùng nổ toàn diện. 4- Libya, quốc gia chịu đựng bàn tay sắt của Muammar al-Gaddafi từ 41 năm nay. Mức thất nghiệp là 30%, cao nhất vùng. Những cuộc biểu tình nhỏ đã bùng nổ tại các thành phố Darnah, Benghazi, Bani Walid. Với tình trạng thất nghiệp như vừa thấy, dù cứng rắn hay không, ngày tàn của chế độ độc tài al-Gaddafi đang điểm. 5- Pakistan, quốc gia Cộng hòa Hồi giáo nhưng người dân luôn sống trong bất an, đe dọa. Mức lạm phát 15%, mức thất nghiệp 14%. Chính phủ của Thủ tướng Yousaf Raza Gillani đã tỏ ra yếu kém trong việc giải quyết các vấn đề kinh tế và đang mang nợ quốc tế hơn 100 tỉ. Các phong trào chống chính phủ sẽ bùng nổ ở mức độ rộng. 6- Venezuela, một cộng hòa đang chịu ách cai trị độc tài của tổng thống Hugo Chávez, theo khuynh hướng Mác-xít. 30% dân số sống dưới mức 2 đô la một ngày. Chỉ số Nhận thức Tham nhũng năm 2010 xếp Venezuela vào nhóm 15 nước tệ hại nhất trong 178 quốc gia được đánh giá. Tình trạng lạm phát 27.2% và thất nghiệp 8.1%. Cuối cùng là Việt Nam và Trung Quốc cộng sản, nơi đàn áp nhân quyền mạnh nhất, tỷ lệ bần cùng cao nhất, mức độ lạm phát lớn nhất nhưng đòi hỏi dân chủ ngày càng mãnh liệt.



hihoa
Từ Ai Cập đến Ba Đình (Babui-Danchimviet.info)
Xã luận BNS TDNL
TÒA DÂN VIỆT NAM LIÊN TỤC XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH CHỐNG TÀU CỘNG VÀO MỔI THỨ BẢY& CHÚA NHẬT