Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

Lời kêu gọi của LM Nguyễn Văn Lý giải thể đảng CSVN đem lại đa đảng dân chủ cho VN 1/1/2011

Lời kêu gọi của LM Nguyễn Văn Lý giải thể đảng CSVN đem lại đa đảng dân chủ cho VN 1/1/2011

30/12/2010
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Update-on-dissident-priest-Nguyen-Van-Ly-GMinh-02082010151802.html/Priest-Ly-2-200-afp-hdn.jpg
-
Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,
Cùng những người Cộng sản Việt Nam và Cộng đồng Quốc tế.
Chế độ Cộng sản độc tài vô thần duy vật đã trở thành một đại họa vô cùng cay đắng cho Nhân loại, một thử nghiệm đã hoàn toàn thất bại trên toàn cầu về một ước mơ công bằng, hòa bình, văn minh, thịnh vượng không bao giờ đạt. Mọi người có chút lương tri và tâm trí đều không muốn chế độ vô luân này tồn tại thêm giây phút nào trên hành tinh này nữa.
(AUDIO đã edit và đã điều chỉnh tốc độ đọc
http://www.zshare.net/audio/84523279a63dc9af/ )
Riêng tại Việt Nam, suốt 80 năm qua, kể từ năm 1930 khi Đảng Cộng sản Đông Dương, tức là Đảng CSVN, có mặt trên Quê hương chúng ta, thì hận thù-gian trá-áp bức-cướp đoạt-bất công-bạo lực-đấu tố-khủng bố-chiến tranh… triền miên xâu xé Tổ quốc và Đồng bào chúng ta, dưới đủ mọi hình thức, vừa thô bạo vừa tinh vi, khiến không một người Dân Việt nào được an tâm vui sống trọn vẹn dù chỉ một ngày. Trãi nghiệm quá khổ đau chán ngấy này trong mỗi người chúng ta không nên kéo dài thêm ngày nào trên Dân tộc và trong tâm hồn con cháu thơ ngây vô tội của chúng ta nữa.
Vậy, hôm nay, Ngày Hòa Bình Thế Giới đầu năm 2011, hỡi toàn thể Đồng bào, mỗi người hãy góp một tay, quyết tâm hiệp lực chấm dứt vĩnh viễn chế độ Cộng sản phi nhân, tàn bạo, gian manh để cùng giúp nhau thiết lập một Chế Độ Dân Chủ Hòa Bình Đạo Đức Nhân Ái cho Dân Tộc Việt Nam. Theo đánh giá của một số Bạn hữu tâm huyết, tôi thiết tha kêu gọi mọi thành phần Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước hãy tận dụng thời cơ đã chín muồi phù hợp -hơn lúc nào hết- cho Quốc Vụ Khẩn Thiết này, không nên để lỡ :
1. Hỡi các Ủy viên 2 Bộ Chính trị BCHTƯ ĐCSVN khóa X và XI cùng toàn thể các đảng viên CS, quí vị đã thừa kế một gia sản đầy tội lỗi của 9-10 thế hệ CS đi trước, đã cố chấp đắm sâu vào việc gây tang thương khổ đau khôn xiết cho Đồng bào ruột thịt suốt 80 năm qua với vô số tội ác chồng chất, đặc biệt phạm 2 tội nặng nhất là Phản Quốc và Bán Nước (ít nhất là đồng lõa), đã làm Tổ quốc-Dân tộc Việt Nam mất văn hóa-đạo đức-văn minh, mất đất-biển-đảo-rừng-tài nguyên-môi trường-việc làm và mất Nước về tay Tàu Cộng vốn đã từng độ hộ chúng ta hàng ngàn năm, bằng chứng lộ liễu không thể chối cãi quanh co biện bạch là : Công hàm trao nhượng Hoàng-Trường Sa cho Tàu Cộng ngày 14-9-1958 do Phạm Văn Đồng ký theo lệnh Hồ Chí Minh, hoàn toàn mất quyền kiểm soát vào tay đối phương hàng 400 ngàn hécta rừng đầu nguồn-bờ biển và vùng Tây Nguyên chiến lược và gần đây nhất là mê muội vứt đi 100 ngàn tỷ đồng mồ hôi nước mắt -kể cả xương máu- của Đồng bào, để khai mạc Ngàn Năm Thăng Long đúng vào Quốc khánh Tàu Cộng 01-10-2010.
Tất cả quí vị đều nhận thức được đại họa Dân tộc phải gánh chịu do Chủ nghĩa CS mang lại, đặc biệt là CNCS của Stalin-Mao Trạch Đông-Hồ Chí Minh, nhưng chỉ vì quí vị quá chai lì tự huyễn và tự dối, để có thể kéo dài thời gian trục lợi thêm, viện cớ vì ổn định xã hội, nhưng thực chất là để ổn định cho chính quí vị.
Vậy tôi thiết tha yêu cầu quí vị cần lấy hết tinh thần khoa học của một người CS còn một chút tình yêu Nước và lòng tự trọng nào đó, để làm ngay một trong 2 công việc cấp thiết sau đây :
1.1. Ngừng tay chém giết bắt bớ Dân oan vô tội và những Công dân yêu Nước chân chính, sám hối, từ chức, giải thể đảng CS đầy sai lầm và tội lỗi do quí vị đang lãnh đạo. Toàn Dân ngay chính VN chỉ mong sớm thấy ngày đảng CS -đại họa của Dân tộc- TỰ TUYÊN BỐ GIẢI THỂ. Đồng thời hãy trao Đất nước cho một Chính phủ lâm thời, để chuẩn bị cuộc Bầu cử Quốc hội đa đảng, dù chỉ mới mang màu sắc dân chủ chuyển tiếp còn non trẻ, vào cuối năm 2011 này như đã dự kiến.
1.2. KHÔN NGOAN VÀ CAN ĐẢM BƯỚC VÀO LỐI THOÁT DANH DỰ : Tự chấm dứt vai trò độc đảng độc tôn, khách quan chấp nhận chế độ đa nguyên đa đảng chân chính : đảng CSVN sẽ cạnh tranh công bằng lành mạnh với các tổ chức chính trị khác, để chung sức xây dựng Đất nước bên cạnh nhau, như hầu hết tại các Nước văn minh trên toàn cầu hiện nay, tránh tình trạng Toàn Dân không còn sức chịu đựng nổi, không thể kiềm chế các hành động sôi sục bùng phát, gây tổn hại khôn lường cho Đất nước không thể tránh.
2. Hỡi toàn thể lực lượng Công an và Bộ đội ! Tổ Quốc đã rơi vào tay ngoại bang một phần lãnh thổ và lãnh hải cực kỳ quan trọng về an ninh-chiến lược, Đất Nước đã bị lệ thuộc đế quốc Tàu Cộng ngày càng chìm đắm trong mọi lãnh vực. Quí Bạn hãy DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, để luôn làm nhiệm vụ hết sức cao cả là bảo vệ an ninh-quốc phòng cho Tổ quốc, luôn là chỗ dựa đáng tin cậy của Đồng bào, nhất là những người Dân Oan mất đất mất nhà, Dân Nghèo cả về nhân phẩm-nhân quyền, cả về cơm ăn-áo mặc. Quí Bạn hãy gây áp lực để một số nhỏ cấp lãnh đạo ĐCSVN không thể tiếp tục duy trì địa vị độc tôn, hầu lợi dụng chức quyền vơ vét thêm tài sản quốc dân, buộc họ phải trả lại quyền Dân chủ trọn vẹn cho Toàn Dân. Chúng tôi biết rằng hiện nay đã có khoảng 50% các Bạn đã dứt khoát đứng về phía Dân tộc, hi vọng nhờ các Bạn, số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn tăng lên mỗi ngày. Quí Bạn hãy quả cảm đứng lên gánh vác trọng trách cao cả Lịch sử và Đồng bào giao phó.
3. Hỡi toàn thể Cán bộ trong bộ máy công quyền CS ! Trong tình trạng cực kỳ bế tắc của Đất nước hiện nay, Anh Chị Em hãy yên tâm phục vụ Đồng bào đúng với cương vị của mỗi người trong bộ máy công quyền, dù đã quá rệu rã, nhưng vẫn còn cần để duy trì cuộc sống Quốc Dân lúc giao thời. Anh Chị Em phải chấm dứt ngay tệ nạn hành hạ, sách nhiễu vòi vĩnh Dân chúng như một đại họa Dân tộc đã kéo dài từ 65 năm nay, thay vào đó là tận tâm lễ độ vô tư phục vụ Dân. Anh Chị Em cũng phải DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, giúp số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn gia tăng mỗi ngày. Cũng như các Chiến sĩ Công an-Bộ đội, nếu Anh Chị Em do dự ủng hộ phong trào Dân chủ, lương tâm các Bạn sẽ dày vò, lịch sử sẽ đào thải và con cháu các Bạn sẽ vô cùng xấu hổ buộc lòng phải lên án các Bạn như những tội đồ Dân tộc: Phản Quốc và Bán Nước.
4. Kính đề nghị các Tổ chức Dân chủ hãy CÔNG BỐ NGAY với Quốc Dân Dự án Chính trị của mình để Toàn Dân an tâm kỳ vọng vào một tương lai Việt Nam đạo đức hơn, văn minh hơn, ổn định hơn và vững bền hơn, qua một lộ trình Dân chủ hóa Đất nước thiết thực phù hợp, với một Bản Hiến pháp hoàn hảo, một cuộc Bầu cử Quốc hội tự do công bằng văn minh. Xin quí vị hãy xông lên HƯỚNG DẪN ĐỒNG BÀO LÀM NHIỆM VỤ LỊCH SỬ, bằng các cuộc biểu tình ôn hòa, kiên định, hiệu quả, bắt đầu ngày 12-01-2011, ngày khai mạc đại hội ĐCSVN khóa XI, trước các trụ sở UBND tỉnh-thành phố, huyện-quận và bằng các hình thức đấu tranh bất bạo động hữu hiệu khác.
5. Kính đề nghị quí Chức sắc các Tôn giáo hướng dẫn các Tín đồ Tôn giáo mình : Mỗi khi bị bạo quyền ngăn cấm tổ chức Nghi Lễ Tôn giáo thì biết cách tức khắc tự biến thành CÁC BUỔI CẦU NGUYỆN và CÁC CUỘC BIỂU TÌNH ÔN HÒA NHƯNG CƯƠNG QUYẾT; tận dụng các dịp tụ tập đông Tín đồ để CẦU NGUYỆN cho Dân tộc sớm thoát khỏi Đại họa Giặc Tàu và Đại họa CS độc tài vô thần bất công ác hại.
6. Kính mời Đồng bào, đặc biệt giới Công nhân, Bạn trẻ, Sinh viên, Học sinh :
6.1. Sẵn sàng biểu tình ôn hòa mỗi lúc Cao trào Chống Giặc Tàu & Dân chủ Đa nguyên Đa đảng, hoặc các Tổ chức Dân chủ chân chính như Khối 8406, Cao trào Nhân Bản, Phong trào Dân Chủ… phát động, khởi phát từ ngày 12-01-2011, ngày quốc nhục 30-4-2011,…như là những tập dượt cho cao điểm của năm 2011 là dịp Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn của ĐCSVN cuối năm 2011, hoặc những dịp Dân bị bắn giết đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai trắng trợn cực kỳ bất công vô lý… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.
6.2. Mỗi người mặc áo trắng/ khoác khăn trắng với một lá cờ nhỏ cầm tay của Đoàn thể-Tổ chức mình, hoặc một lá cờ trắng. Tuyệt đối không mang theo -dù là để đốt- cờ đỏ sao vàng vốn là cờ của tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa do Cộng Sản lừa gạt vay mượn đưa vào VN, biểu tượng của Đại họa Dân tộc, hoặc cờ đỏ búa liềm của ĐCS cực đoan và đẫm máu.
6.3. Là người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình, luôn tuyệt đối tự kiềm chế không mang theo vũ khí, hung khí, đá-gạch… Khôn ngoan tỉnh táo không để đối phương khiêu khích dẫn đến xô xát, tạo cớ cho đối phương sử dụng bạo lực rồi đổ vấy cho chúng ta. Dù đối phương rải sẵn đá-gạch-cây-gậy… dọc đường để gài bẫy chúng ta mắc mưu sử dụng, thuê côn đồ hoặc đội lốt xã hội đen chọc tức-quăng ném-gây hấn,… chúng ta vẫn phải luôn khôn ngoan tự kiềm chế, ôn hòa trật tự, không rơi vào bẫy bạo loạn mà đối phương đã cố tình giăng ra, để có cớ đàn áp chúng ta cách thô bạo đẫm máu. Hãy luôn nhớ Xã Hội Đỏ còn trăm lần nguy hiểm hơn Xã Hội Đen. Nên đi xe đò xe buýt hoặc đi bộ đến nơi biểu tình để khỏi bị tịch thu xe máy xe đạp. Tận dụng cơ hội kêu mời lực lượng đàn áp biểu tình sáng suốt can đảm quay về tham gia ủng hộ phong trào Dân chủ.
6.4. Địa phương nào chưa có ai lãnh đạo thì các Bạn tự chọn ra người lãnh đạo lâm thời từng mỗi lần. Thời gian sẽ tự đào tạo và tuyển chọn được người lãnh đạo xứng đáng thích hợp.
6.5. Các biểu ngữ và khẩu hiệu cần dùng phù hợp cho mỗi dịp : Tổ Quốc Việt Nam Bất Diệt – Dân Là Chủ – Chống Giặc Tàu – Dân Chủ Muôn Năm – Giải Thể Đảng Cộng Sản – Đảng Cộng Sản Hãy Tự Giải Thể – Phải Có Bầu Cử Quốc Hội Đa Đảng – Đa Nguyên Đa Đảng Muôn Năm – Việt Nam Đa Nguyên Đa Đảng – Sự Thật Giải Thoát Quê Hương – Hòa Giải Thắng Hận Thù – Dân Tộc Việt Nam Nhân Ái…
6.6. Riêng tôi, dù bị CS ngăn cản bằng mọi thủ đoạn, phải bước đi khập khiễng với dây trợ lực, các ngày Toàn Dân biểu tình, vẫn tìm mọi cách mặc áo trắng tham gia với Đồng bào, khởi phát sáng ngày 12-01-2011, các ngày Chúa nhật, Lễ nghỉ, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhất là những dịp cao điểm. Nếu tôi bị bắt trước ngày 12-01-2011, kính mời Đồng bào và các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình phải tận dụng hết mọi cơ hội và khả năng, liên tục tiến hành các cuộc biểu tình cùng các hình thức gây áp lực cần thiết khác, ngày càng mạnh hơn, cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi. Ngay lúc bị bắt, lập tức tôi sẽ tuyệt thực vô thời hạn và khước từ mọi điều trị của bạo quyền CS, để hiệp thông cầu nguyện với Đồng bào đang đấu tranh gian khổ từng ngày từng giờ.
7. Kính đề nghị Đồng bào Việt Nam thân yêu hải ngoại làm gì được cho Tổ Quốc hồi sinh, đạo đức, hòa bình và thăng tiến, kính mong Quí Vị và Bạn hữu làm hết khả năng, nhất là vận động Quốc tế, trong giai đoạn cực kỳ quan trọng có tính quyết định này. Muốn thoát khỏi Quốc nạn và Quốc nhục làm một thuộc quốc của Trung Cộng, Việt Nam yêu quí của chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất là thiết lập thành công một Chế độ Dân chủ Đa nguyên Đa đảng văn minh giữa Cộng đồng Quốc tế thân thiện hòa bình.
8. Kính đề nghị Liên Hiệp Quốc và Cộng đồng Quốc tế đồng tâm hiệp lực với chúng tôi chôn vùi Chế độ Cộng sản không tưởng và Chế độ Xã hội Chủ nghĩa cực đoan (vô thần, duy vật và bạo lực độc đảng-độc tài) vĩnh viễn trên Đất nước Việt Nam và trên toàn thế giới, như một thử nghiệm đẫm máu và gian manh không bao giờ được phép lặp lại trong nền văn hóa-văn minh đang từng bước vươn cao lên Chân-Thiện-Mỹ đích thực của Gia đình Nhân loại hôm nay.
Kính cảm ơn mọi người.
Nguyện xin Thiên Chúa hỗ trợ mọi nỗ lực trung thực-hòa bình-nhân ái của mỗi người chúng ta.Kêu gọi từ Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế ngày Hòa Bình Thế Giới 01 tháng 01 năm 2011
Ký tên : Lm Nguyễn Văn Lý
(và đóng dấu)
Linh mục Tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.

Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Đảng Cộng Sản Tự Thú Thất Bại.

Nguyễn Quang Duy

Sau hơn 80 năm tìm “lá diêu bông”, bản Dự Thảo Báo Cáo Chính Trị Đại hội Đảng lần này, trong phần B khỏan số 6, đảng Cộng sản phải chính thức tự thú đã thất bại trong “công tác xây dựng Đảng”. Phân tích lời thú nhận sẽ thấy ngay ra nỗi khủng hỏang chính trị mà giới cầm quyền cộng sản đang phải đương đầu.

Nền tảng Mác - Lênin không còn lừa dối được ai

Phần B khỏan số 6 của Dự Thảo Báo Cáo được mở đầu bằng lời xác nhận: “Công tác nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề về Đảng cầm quyền, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Tính chiến đấu, tính thuyết phục, hiệu quả của công tác tư tưởng còn hạn chế; thiếu sắc bén trong đấu tranh chống âm mưu, thủ đoạn ‘diễn biến hòa bình’.”
Trên diễn đàn mạng Tuần Việt Nam, Cựu Chủ tịch Quốc hội Cộng sản ông Nguyễn Văn An đã lập luận mọi sai lầm mà đảng Cộng sản mắc phải là vì quá tin vào chủ nghĩa Mác Lênin và hệ thống chính trị Sô viết do Stalin tạo ra. Hệ thống này đã sai từ gốc đến ngọn nhưng lại được đảng Cộng sản vay mượn áp dụng vào Việt Nam để xây dựng cái gọi là “xã hội xã hội chủ nghĩa”. Mặc dù cả lý thuyết lẫn thực tiễn của nó đã bị chính đảng Cộng sản, Nhân Dân Sô – Viết và Khối Cộng sản đào thải nhưng cho đến nay giới cầm quyền cộng sản vẫn tìm mọi cách ngụy biện để duy trì hệ thống chính trị lỗi thởi này, ngõ hầu có cơ hội tiếp tục vơ vét cho một số it người trong Bộ chính trị và Trung ương đảng.
Cũng để góp ý Dự Thảo Báo Cáo, ngày 7-10-2010 vừa qua hơn 20 trí thức cộng sản đã gặp nhau trong một cuộc hội thảo khoa học tại Hà Nội. Tất cả tham dự viên đều đồng ý đảng Cộng sản nên từ bỏ chủ nghĩa Mác Lênin và định hướng “xã hội chủ nghĩa”, vì thực tiễn cho thấy chúng chỉ là ảo tưởng. Các tham dự viên cũng rất bi quan về tương lai của đảng Cộng sản Việt Nam vì “Dân không còn tin vào Đảng”. Giáo sư Trần Phương, nguyên Ủy viên trung ương đảng, chủ tọa Hội thảo dùng lời của Tổng Thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln để diễn tả việc này “Người ta chỉ có thể lừa bịp được vài người trong mọi lúc, lừa được mọi người trong vài lúc; nhưng không thể lừa được mọi người trong mọi lúc!”
Dự Thảo Báo Cáo một cách gián tiếp xác nhận giới cầm quyền cộng sản cố bám giữ chủ nghĩa và hệ thống chính trị cộng sản chỉ để duy trì quyền lực thống trị ngườpi dân. Có quyền lực mới có quyền lợi. Trong khi ấy thì đại đa số các đảng viên đều đã mất hẳn niềm tin và đang tìm kiếm các tư tưởng các phương cách điều hành quốc gia khác để thay thế cả guồng máy lỗi thời này.

Đạo đức “Bác Hồ” kém hấp dẫn

Khi không còn tin vào chủ nghĩa cộng sản, một số các đảng viên đã góp ý đảng Cộng sản cần quay về với dân tộc học tập tư tưởng và tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh . Những người này lại quên rằng chính Hồ chí Minh đã nhiều lần xác nhận ông triệt để tin theo hệ tư tưởng Mác, Lênin, Stalin và Mao Trạch Đông. Ông cho biết mình chỉ là người thực hiện hệ tư tưởng nói trên và không có tư tưởng gì khác. Không phải ông Hồ đã quá tôn sùng hay sợ đụng chạm đến Mác, đến Lênin, đến Stalin, đến Mao Trạch Đông, sự thực cho đến nay đảng Cộng sản chưa đưa ra được những tư tưởng độc lập của Hồ chí Minh.
Có chăng trước đây ông Hồ vẫn dùng ngòi bút, dùng miệng lưỡi ngon ngọt lợi dụng chủ nghĩa dân tộc để tuyên truyền chủ nghĩa cộng sản khuyến dụ người dân tin theo “Bác và Đảng”. Tuyên truyền thì dễ nhưng thực hiện thì khó. Đúng hơn những lời nói của ông Hồ không thể nào thực hiện được dưới chế độ cộng sản, chúng trở thành những lời hứa hẹn, những lời lường gạt hay ảo tưởng. Những ảo tưởng do Hồ chí Minh trong niềm tin sắt đá vào hệ tư tưởng Mác, Lênin, Stalin và Mao Trạch Đông tự tạo ra.
Ngày nay những câu nói của Hồ chí Minh được những người một thời tin theo nhắc lại để đòi hỏi giới cầm quyền phải thực hiện. Nhưng giới cầm quyền cộng sản đã quá rõ điều “Bác” dạy không thể thực hiện được trong hệ thống chính trị hiện tại, nên giới cầm quyền quay ra khép cho những người đòi hỏi là bị ảnh hưởng của diễn biến hòa bình, tự diễn biến, tự chuyển hóa.
Những người không chấp nhận cộng sản thì càng ngày lại càng tìm ra nhiều sự thật về đạo đức Hồ Chí Minh . Chính vì vậy Dự thảo Báo Cáo đã phải nhìn nhận “Cuộc vận động ‘Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh ’ chưa thực sự đi vào chiều sâu, ở một số nơi có biểu hiện hình thức. Những điển hình tiên tiến làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh chưa nhiều.”

Lý Thuyết chọi thực tiễn

Trên lý thuyết, đảng cộng sản là đảng của giai cấp công nhân. Trên thực tế, chỉ công nhân trong các doanh nghiệp nhà nước là gia nhập đảng Cộng sản. Họ sống nhờ nhà nứơc bảo hộ, nên gia nhập đảng cũng chỉ vì quyền lợi vì miếng cơm vì manh áo. Họ đều được xem như các công chức nhà nước. Nói như Mác họ là công nhân quý tộc. Khi đảng Cộng sản còn khả năng bảo hộ cho các doanh nghiệp quốc doanh, nghĩa là còn bảo hộ cuộc sống tối thiểu của tầng lớp công nhân quý tộc và gia đình thì họ còn chấp nhận sự tồn tại của “Đảng”.
Một mặt giới cầm quyền cộng sản thừa biết hiệu năng sản xuất của các công nhân công chức này. Nhưng mặt khác vì sự sống còn của “Đảng” họ vẫn phải tiếp tục bòn rút tiền thuế của dân, vay mượn quốc tế, tận khai tài nguyên quốc gia, bán rừng, bán đất, bán đảo, bán biển để nuôi sống doanh nghiệp quốc doanh. Chính vì vậy giới cầm quyền cộng sản vẫn phải bám theo cái gọi là "định hướng xã hội chủ nghĩa" hay "kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo" để lý luận cho vai trò bảo hộ tầng lớp công nhân quý tộc này.
Tầng lớp công nhân chỉ thực sự hình thành trong doanh nghiệp tư nhân hay doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Dự thảo Báo Cáo nêu rõ tầng lớp này đã chối bỏ đảng Cộng sản Việt Nam : “Việc xây dựng tổ chức cơ sở đảng trong doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài còn chậm, vai trò của tổ chức đảng ở đây mờ nhạt.” Tầng lớp công nhân không còn chấp nhận đảng Cộng sản vì quyền lợi của họ và giới cầm quyền cộng sản càng ngày càng đối chọi.
Thật vậy Đại Hội lần thứ X, đã chính thức chấp nhận đảng viên được làm “kinh tế tư nhân không giới hạn về quy mô”. Nhiều lãnh đạo cộng sản và gia đình đã lợi dụng chức quyền để trở thành những nhà đại tư bản hay tập đòan tư bản đỏ. Bên cạnh đó giới tư bản ngọai quốc đầu tư vào Việt Nam chỉ nhằm lợi dụng việc nhà nước cộng sản bảo đảm giá công nhân rẻ và ngăn cấm công nhân đấu tranh đòi quyền lợi.
Đình công là vũ khí của công nhân để thương lượng với giới chủ. Thế mà tại Việt Nam đình công là bất hợp pháp. Đảng Cộng sản cho lệnh công an sẵn sàng đàn áp mọi cuộc đình công và bắt bớ những người đứng ra vận động tổ chức. Nói cách khác đảng, nhà nước và công đòan công sản luôn luôn toa rập với giới chủ để bóc lột tầng lớp công nhân. Ngược lại giới công nhân đang không ngừng đấu tranh cho quyền lợi, như đòi tăng lương, đòi quyền lợi lao động và nhất là đấu tranh để thành lập công đòan độc lập. Đây chính là mâu thuẫn lớn nhất giữa lý thuyết cộng sản và thực tiễn đang diễn ra tại Việt Nam .

Thực tế guồng máy của đảng Cộng sản

Dự thảo Báo cáo cho biết: “Tổ chức của một số cơ quan đảng, nhà nước và tổ chức chính trị-xã hội chưa thực sự tinh gọn, hiệu quả; chức năng, nhiệm vụ, mối quan hệ chưa rõ ràng. Việc đổi mới công tác cán bộ còn chậm; thiếu cơ chế, chính sách cụ thể để thực sự phát huy dân chủ trong công tác cán bộ, phát hiện và sử dụng người tài; chậm đổi mới cơ chế, phương pháp và quy trình đánh giá, bổ nhiệm, miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ; đánh giá cán bộ vẫn là khâu yếu. Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, huân chương chưa được ngăn chặn, đẩy lùi. Công tác cán bộ thiếu tầm nhìn xa. Chất lượng đào tạo, bồi dưỡng cán bộ thấp. Môi trường làm việc, chính sách cán bộ chưa tạo được động lực để khuyến khích, thu hút, phát huy năng lực, sự cống hiến của cán bộ; chưa cổ vũ ý chí phấn đấu vươn lên, sự gắn bó, tận tuỵ của cán bộ đối với công việc. Không ít cơ sở đảng năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu thấp; công tác quản lý đảng viên chưa chặt chẽ, sinh hoạt đảng chưa nền nếp, nội dung sinh hoạt nghèo nàn, tự phê bình và phê bình yếu... Động cơ phấn đấu vào Đảng của một số người có biểu hiện lệch lạc, cơ hội.” Phần này không cần phân tích hay bình luận vì tự nó đã cho bạn đọc thấy guồng máy đảng Cộng sản đã mất đi khả năng họat động. Nói ví von máy vẫn nổ, lại nổ to, nhưng xe thì không còn khả năng lết tới.

“Cà rốt” không có chỉ có “cây gậy”

Khi không còn thuyết phục được các đảng viên tin theo đảng, giới cầm quyền cộng sản không còn cách nào khác hơn quay sang sử dụng “cây gậy”, Dự thảo báo cáo hăm dọa các đảng viên: “Việc xử lý, sử dụng và quản lý cán bộ, đảng viên có vấn đề lịch sử chính trị ở một số nơi còn phiến diện, thiếu chặt chẽ. Việc xem xét, giải quyết những vấn đề chính trị hiện nay của cán bộ, đảng viên còn lúng túng. Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa quan tâm chỉ đạo đúng mức công tác này.”
Dưới chế độ cộng sản, chính trị bao trùm tất cả mọi sự việc. Qua Dự Thảo Báo Cáo bạn đọc có thể thấy rõ các vấn đề chính trị là: “Tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhân dân và tình trạng tham nhũng, lãng phí, quan liêu, những tiêu cực và tệ nạn xã hội chưa được ngăn chặn, đẩy lùi; sự phân hóa giàu nghèo ngày càng tăng; sự yếu kém làm chưa hết trách nhiệm trong quản lý của nhiều cấp, nhiều ngành, làm tăng thêm bức xúc trong nhân dân, làm giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước.” Như thế thì có đảng viên nào mà không có “vấn đề lịch sử chính trị” hay “vấn đề chính trị hiện nay” để một ngày nào đó nếu không tiếp tục nghe theo chỉ thị của tầng lớp lãnh đạo thì sẽ bị đưa ra xử lý. Đúng là “cà rốt” không có chỉ có “cây gậy” để hăm dọa.

Đảng họat động ngòai vòng luật pháp quốc gia

Trên Tuần Việt Nam Cựu Chủ tịch Quốc hội Cộng sản ông Nguyễn Văn An còn cho biết “Đảng đã chính thức cầm quyền 65 năm, song cho đến giờ vẫn chưa có Luật về Đảng... Giai đoạn Đảng cầm quyền phải khác với giai đoạn Đảng còn đang đấu tranh hợp pháp và bất hợp pháp để giành chính quyền về tay nhân dân, vì khi đó chính quyền thực dân, phong kiến không cho phép đảng ta hoạt động hợp pháp, đặt đảng cộng sản ra ngoài vòng pháp luật. Ngày nay, Đảng cầm quyền hợp hiến (trong Hiến pháp điều 4 đã ghi), càng cần phải có Luật để tránh bao biện, làm thay, buông lỏng lãnh đạo; và cũng để dân có cơ sở giám sát, xây dựng Đảng; để nhà nước có cơ sở kiểm soát các tổ chức và đảng viên, cán bộ của Đảng làm theo Hiến pháp và Pháp luật.” Nói theo người thường trước đây đảng Cộng sản cướp chính quyền bằng họng súng thì nay vẫn điều hành chính quyền bằng họng súng.
Thật vậy, phương cách tổ chức và họat động của đảng Cộng sản vẫn ngòai vòng luật pháp quốc gia. Nếu không thì làm sao đảng cộng sản có thể bao che các đảng viên có “vấn đề lịch sử chính trị” hay “vấn đề chính trị hiện nay” vì không ít vấn đề đã vi phạm luật pháp quốc gia.
Ông An nói thế để đảng Cộng sản có thể danh chính ngôn thuận mà điều hành quốc gia. Có điều ông An quên rằng chính cái Điều 4 Hiến Pháp 1992 này đã phát xuất từ Cương lĩnh Chính Trị 1991. Nó được đảng Cộng sản áp đặt lên dân tộc theo đúng khuôn mẫu Hiến Pháp Sô viết có từ thời Stalin. Cương lĩnh này cho phép đảng Cộng sản họat động ngòai vòng luật pháp quốc gia. Không danh chính thì ngôn làm sao có thể thuận để bắt người dân tin theo.
Quen họat động ngòai vòng pháp luật, Điều 4 Hiến Pháp trở thành tử huyệt của đảng Cộng sản Việt Nam, chả thế chủ tịch nhà nước cộng sản Nguyễn Minh Triết phải tuyên bố bỏ Điều 4 Hiến Pháp là tự sát.

Thiếu “cà rốt” đảng viên không còn sợ “cây gậy”

Dự Thảo Báo Cáo cho biết : “Nguyên tắc tập trung dân chủ ở một số nơi bị vi phạm, ảnh hưởng đến sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng.” Nguyên tắc tập trung dân chủ là cốt lõi để bảo vệ thể chế độc tài tòan trị cộng sản. Theo nguyên tắc này Ban chấp hành Trung Ương Đảng và Bộ Chính Trị có tòan quyền đề xuất các tư tưởng chính trị, được nắm trọn vẹn quyền lực và được quyết định mọi vấn đề quốc gia. Mọi cá nhân trong thể chế, nhất là các đảng viên, phải tuyệt đối tuân hành các nghị quyết, các quyết định, các mệnh lệnh đã được các lãnh đạo cộng sản đề ra. Báo cáo thú nhận kỷ cương của đảng Cộng sản đã bị phá vỡ. Nói theo Cựu Thủ Tướng Cộng Sản Phan Văn Khải là “trên bảo dưới không nghe”.
Không phải chỉ với các đảng viên bình thường, Dự Thảo Báo Cáo cho biết ngay cả đến những đảng viên cao cấp cũng quay lưng với giới cầm quyền: “Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa làm tốt công tác kiểm tra, giám sát và thi hành kỷ luật đảng, chất lượng và hiệu quả kiểm tra, giám sát chưa cao; chưa coi trọng việc kiểm tra, giám sát thực hiện đường lối, chủ trương, chỉ thị, nghị quyết, thi hành Điều lệ Đảng, kiểm tra, giám sát phòng ngừa, phát huy nhân tố tích cực. Nhiều khuyết điểm, sai lầm của đảng viên và tổ chức đảng chậm được phát hiện; chưa ngăn chặn, đẩy lùi được tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí. Tình trạng thiếu trách nhiệm, cơ hội, suy thoái đạo đức, lối sống vẫn diễn ra khá phổ biến trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Kỷ luật, kỷ cương ở nhiều tổ chức đảng không nghiêm. Sự đoàn kết, nhất trí ở không ít cấp ủy chưa tốt.”

Không tới thì lùi

Bản Dự Thảo Báo Cáo vượt qua trường hợp đánh giá các cá nhân đảng viên để thú nhận trong công tác xây dựng đảng họ đã thất bại ở mức độ tập thể hay hệ thống “tập trung dân chủ”: “Một số tổ chức đảng, chính quyền và đoàn thể chưa quan tâm đúng mức công tác dân vận. Nội dung, phương thức vận động, tập hợp quần chúng vẫn nặng tính hành chính. Phương thức lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị-xã hội trên một số nội dung chưa rõ. Chức năng, nhiệm vụ của đảng đoàn, ban cán sự đảng trên một số mặt chưa được xác định cụ thể nên hoạt động còn lúng túng. Phong cách, lề lối làm việc đổi mới chậm; hội họp vẫn nhiều.” Thú nhận tự nó cho thấy về chính trị và tổ chức, đảng Cộng sản đang lâm vào tình trạng bế tắt trầm trọng. Cả một guồng máy cầm quyền không thể nào khởi động để lết tới. Khác với cái xe, về chính trị và tổ chức không tới nghĩa là lùi.

Kết

Cũng trên Tuần Việt Nam ông An cho ý kiến : “Quan sát sự tan rã của một số đảng cộng sản ở Liên Xô (cũ) và Đông Âu, thì thấy rằng, những người cộng sản phá Đảng không phải chỉ là những người cộng sản phản bội Đảng, những người cộng sản bị kẻ thù mua chuộc, bị diễn biến hòa bình,... Mà phần nhiều lại chính là những người cộng sản chân chính, những người cộng sản không muốn bảo vệ Đảng của mình nữa, vì thực tế Đảng của mình đã thoái hóa biến chất mất rồi, nhất là vì Đảng của mình đã phạm sai lầm có tính hệ thống mà không nhận ra được và không khắc phục được. Đảng đã trở thành lực lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội.” Không chỉ riêng ông An, nhiều lãnh đạo cộng sản đang lo sợ sự sụp đổ của đảng Cộng sản tại Việt Nam vì càng ngày Việt Nam càng lâm vào khủng hỏang tòan diện như Liên Sô trước đây. Chưa kể giới cầm quyền cộng sản lại càng ngày càng lộ rõ bản chất tay sai ngọai bang Trung Quốc. Lịch sử cho thấy người dân luôn lánh xa tập đòan bán nước.
Năm 1991, khi Liên Sô sụp đổ đa số đảng viên hụt hẫn vì chưa nhận ra con đường tự do dân chủ là con đường phát triển xã hội, trong xã hội họ và gia đình. Ngày nay thì ngược lại, cũng như ông An đa số đã nhận ra: “Đảng đã trở thành lực lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội. “
Dự thảo Báo cáo chính trị của Ban Chấp Hành Trung ương Đảng chủ yếu là dành cho các đảng viên học tập chính trị. Đảng Cộng sản luôn xem công tác xây dựng đảng là công tác quan trọng nhất. Như vậy tại sao đảng Cộng Sản lại phải dành hơn 800 chữ của Bản Dự Thảo Báo Cáo Chính Trị Đại hội Đảng lần này, để thành thật tự thú đã thất bại trong “công tác xây dựng Đảng”. Phải chăng chính Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng đều biết rằng không còn tiếp tục dối gạt được các đảng viên hay chính họ cũng mất niềm tin vào sự sống còn của đảng Cộng sản Việt Nam .
Như thế việc đảng Cộng sản chính thức thú nhận thất bại trong “công tác xây dựng Đảng” là tin vui cho tòan dân tộc (trong đó có các đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam ). Đây là dấu hiệu tốt khi mọi người biết rằng để phát triển xã hội, đất nước và bảo tòan độc lập dân tộc, Việt Nam phải có tự do dân chủ.

Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
22/12/2010

Dự thảo Báo cáo chính trị của BCH Trung ương Đảng
B- HẠN CHẾ , KHUYẾT ĐIỂM
6. Công tác xây dựng Đảng còn nhiều hạn chế, yếu kém, chậm được khắc phục
Công tác nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề về Đảng cầm quyền, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Tính chiến đấu, tính thuyết phục, hiệu quả của công tác tư tưởng còn hạn chế; thiếu sắc bén trong đấu tranh chống âm mưu, thủ đoạn "diễn biến hòa bình". Tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhân dân và tình trạng tham nhũng, lãng phí, quan liêu, những tiêu cực và tệ nạn xã hội chưa được ngăn chặn, đẩy lùi; sự phân hóa giàu nghèo ngày càng tăng; sự yếu kém làm chưa hết trách nhiệm trong quản lý của nhiều cấp, nhiều ngành, làm tăng thêm bức xúc trong nhân dân, làm giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước. Cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh " chưa thực sự đi vào chiều sâu, ở một số nơi có biểu hiện hình thức. Những điển hình tiên tiến làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh chưa nhiều.
Tổ chức của một số cơ quan đảng, nhà nước và tổ chức chính trị-xã hội chưa thực sự tinh gọn, hiệu quả; chức năng, nhiệm vụ, mối quan hệ chưa rõ ràng. Việc đổi mới công tác cán bộ còn chậm; thiếu cơ chế, chính sách cụ thể để thực sự phát huy dân chủ trong công tác cán bộ, phát hiện và sử dụng người tài; chậm đổi mới cơ chế, phương pháp và quy trình đánh giá, bổ nhiệm, miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ; đánh giá cán bộ vẫn là khâu yếu. Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, huân chương chưa được ngăn chặn, đẩy lùi. Công tác cán bộ thiếu tầm nhìn xa. Chất lượng đào tạo, bồi dưỡng cán bộ thấp. Môi trường làm việc, chính sách cán bộ chưa tạo được động lực để khuyến khích, thu hút, phát huy năng lực, sự cống hiến của cán bộ; chưa cổ vũ ý chí phấn đấu vươn lên, sự gắn bó, tận tuỵ của cán bộ đối với công việc.
Không ít cơ sở đảng năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu thấp; công tác quản lý đảng viên chưa chặt chẽ, sinh hoạt đảng chưa nền nếp, nội dung sinh hoạt nghèo nàn, tự phê bình và phê bình yếu. Việc xây dựng tổ chức cơ sở đảng trong doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài còn chậm, vai trò của tổ chức đảng ở đây mờ nhạt. Động cơ phấn đấu vào Đảng của một số người có biểu hiện lệch lạc, cơ hội.
Việc xử lý, sử dụng và quản lý cán bộ, đảng viên có vấn đề lịch sử chính trị ở một số nơi còn phiến diện, thiếu chặt chẽ. Việc xem xét, giải quyết những vấn đề chính trị hiện nay của cán bộ, đảng viên còn lúng túng. Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa quan tâm chỉ đạo đúng mức công tác này.
Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa làm tốt công tác kiểm tra, giám sát và thi hành kỷ luật đảng, chất lượng và hiệu quả kiểm tra, giám sát chưa cao; chưa coi trọng việc kiểm tra, giám sát thực hiện đường lối, chủ trương, chỉ thị, nghị quyết, thi hành Điều lệ Đảng, kiểm tra, giám sát phòng ngừa, phát huy nhân tố tích cực. Nhiều khuyết điểm, sai lầm của đảng viên và tổ chức đảng chậm được phát hiện; chưa ngăn chặn, đẩy lùi được tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí. Tình trạng thiếu trách nhiệm, cơ hội, suy thoái đạo đức, lối sống vẫn diễn ra khá phổ biến trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Kỷ luật, kỷ cương ở nhiều tổ chức đảng không nghiêm. Sự đoàn kết, nhất trí ở không ít cấp ủy chưa tốt.
Một số tổ chức đảng, chính quyền và đoàn thể chưa quan tâm đúng mức công tác dân vận. Nội dung, phương thức vận động, tập hợp quần chúng vẫn nặng tính hành chính.
Phương thức lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị-xã hội trên một số nội dung chưa rõ. Chức năng, nhiệm vụ của đảng đoàn, ban cán sự đảng trên một số mặt chưa được xác định cụ thể nên hoạt động còn lúng túng. Phong cách, lề lối làm việc đổi mới chậm; hội họp vẫn nhiều. Nguyên tắc tập trung dân chủ ở một số nơi bị vi phạm, ảnh hưởng đến sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng.

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Quân đội Nhân dân Việt Nam bảo vệ dân hay bảo vệ đảng?

2010-12-22
Việt Nam đang tổ chức kỷ niệm 66 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam. Nhiều câu hỏi được đặt ra rằng, dưới sự lãnh đạo của Đảng CSVN, Quân đội Nhân dân Việt Nam có còn phục vụ nhân dân?

Quân đội nên “trung với đảng” hay “trung với nước”? Nhiệm vụ hàng đầu của quân đội là chống giặc ngoại
Sức mạnh quân sự Việt Nam.
Sức mạnh quân sự Việt Nam. Screen capture
xâm, bảo vệ sự an nguy của dân hay chống “diễn biến hòa bình”? Mời quý vị cùng Thông tín viên Ngọc Trân giải đáp các thắc mắc trên.

“Trung với đảng” hay “trung với nước”?

Quân đội Nhân dân Việt Nam, tiền thân là Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, được thành lập ngày 22 tháng 12 năm 1944. Tên gọi “Quân đội Nhân dân Việt Nam” do ông Hồ Chí Minh đặt ra, với ý nghĩa quân đội này là “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, phục vụ”.
"Quân đội Nhân dân Việt Nam” do ông Hồ Chí Minh đặt ra, với ý nghĩa quân đội này là “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, phục vụ
Ngoại trừ quân đội nằm dưới sự lãnh đạo của các chính thể độc tài, phát xít, hầu hết quân đội ở các nước trên thế giới đều có nhiệm vụ chống giặc ngoại xâm, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ sự an nguy của người dân. Quân đội của một đất nước phải là lực lượng phục vụ cho lợi ích chung của quốc gia, dân tộc, không thể phục vụ cho lợi ích riêng của một cá nhân, một nhóm lãnh đạo hay một đảng phái chính trị nào.
Trong khi Quân đội Nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra”, thay vì trung thành với nhân dân, bảo vệ tổ quốc, đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, thế nhưng QĐND Việt Nam đã bị đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và phục vụ cho lợi ích của đảng.
Ngày 20 tháng 7 năm 2005, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa IX cũng đã ra nghị quyết 51-NQ/TW, trong nghị quyết có nêu rõ: “Đảng CSVN mà trực tiếp và thường xuyên là Bộ Chính trị, Ban Bí thư lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với Quân đội Nhân dân Việt Nam”.
Trong khi Quân đội Nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra”, thay vì trung thành với nhân dân, bảo vệ tổ quốc, đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, thế nhưng QĐND Việt Nam đã bị đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và phục vụ cho lợi ích của đảng
Mới đây, trong một bài viết đăng trên website của Học viện Chính trị Hành chính Quốc gia, TS Nguyễn Văn Cần cũng đã viết: “Chỉ có Đảng ta là chính đảng duy nhất nắm quyền lãnh đạo quân đội, Đảng không chia sẻ quyền lãnh đạo cho bất cứ một đảng phái nào hoặc tổ chức chính trị nào khác.
Đảng quyết định mục tiêu chiến đấu, chủ trương, đường lối, quan điểm tư tưởng, nguyên tắc tổ chức, nhiệm vụ chính trị và mọi hoạt động xây dựng và chiến đấu của quân đội; đồng thời Đảng trực tiếp lãnh đạo, kiểm tra việc tổ chức thực hiện, bảo đảm đường lối, chủ trương biến thành hiện thực”.
Chỉ có Đảng ta là chính đảng duy nhất nắm quyền lãnh đạo quân đội, Đảng không chia sẻ quyền lãnh đạo cho bất cứ một đảng phái nào hoặc tổ chức chính trị nào khác. Đảng quyết định mục tiêu chiến đấu, chủ trương, đường lối, quan điểm tư tưởng, nguyên tắc tổ chức, nhiệm vụ chính trị và mọi hoạt động xây dựng và chiến đấu của quân đội
TS Nguyễn Văn Cần
Về sự lãnh đạo toàn diện của Đảng CSVN đối với QĐND Việt Nam, TS Nguyễn Văn Cần cho rằng: “Đảng lãnh
Biểu ngữ của đảng cộng sản được dựng khắp nơi. AFP
Biểu ngữ của đảng cộng sản được dựng khắp nơi. AFP
đạo quân đội trên cả ba mặt: chính trị, tư tưởng và tổ chức. Sự lãnh đạo của Đảng trong quân đội phải bao quát được hết mọi thứ quân, mọi quân chủng, mọi binh chủng, mọi ngành nghiệp vụ chuyên môn, mọi công tác, mọi mặt hoạt động cả trong xây dựng và chiến đấu; không để cho bất cứ một khâu nào trong quân đội thiếu sự lãnh đạo của Đảng”.
Trong một lần phát biểu trước đông đảo các tướng lĩnh QĐND Việt Nam, Chủ tịch Nguyễn Minh Triết cũng đã đề cập đến việc QĐND Việt Nam phải tuyệt đối trung thành với Đảng trước, sau đó mới đến Tổ quốc và cụm từ “nhân dân” được đặt sau cùng.
Chủ tịch Nguyễn Minh Triết cũng đã đề cập đến việc QĐND Việt Nam phải tuyệt đối trung thành với Đảng trước, sau đó mới đến Tổ quốc và cụm từ “nhân dân” được đặt sau cùng
Chủ tịch nước đã nói: “Quân đội phải giữ vững và tăng cường bản chất cách mạng, bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp của Đảng, tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân”.

Chống ngoại xâm hay chống “diễn biến hòa bình”?

Do phải “trung với đảng”, nên nhiệm vụ của QĐND VN do đảng đề ra không phải chống giặc ngoại xâm, bảo vệ dân mà là “chống diễn biến hòa bình” và bảo vệ đảng. Trong “Đề cương tuyên truyền kỷ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam”, Ban Tuyên giáo Trung ương cũng đã nêu rõ, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, “bảo vệ đảng” và “bảo vệ chế độ”.
Đề cương này đã nhấn mạnh nhiệm vụ của QĐNDVN như sau: “Chủ động và kiên quyết thực hiện tốt nhiệm vụ cấp bách hàng đầu là phòng chống chiến lược ‘diễn biến hòa bình’, bạo loạn lật đổ, kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu và hành động phá hoại của các thế lực thù địch, các phần tử cơ hội, phản động bảo vệ vững chắc chủ quyền, lãnh thổ của Tổ quốc, bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ và thành quả cách mạng của nhân dân”.
Ban Tuyên giáo Trung ương cũng đã nêu rõ, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, “bảo vệ đảng” và “bảo vệ chế độ”.
Trong một bài bình luận đăng trên báo The New York Times, ông Roger Cohen cho biết, Đảng Cộng sản Việt Nam đã xác định kẻ thù số một là “diễn biến hòa bình”. Ông Cohen nói rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không sợ một cuộc cách mạng long trời lở đất mà sự xâm nhập từ từ của nền dân chủ, tự do chính là cơn ác mộng của đảng cầm quyền.
Nhận định về sự chống phá của các “thế lực thù địch” mà đảng đang lo sợ, bà Dương Thu Hương, nguyên Phó Thống đốc Ngân hàng NNVN cho rằng, mất lòng dân nguy hiểm hơn mối lo ngại về sự chống phá từ bên
Lênin vẫn được tôn thờ kính trọng
Lênin vẫn được tôn thờ kính trọng . AFP
ngoài. Bà Hương đã phát biểu như sau: “Nhận định nữa là do sự chống phá của các ‘thế lực thù địch’. Tôi thấy chưa tìm thấy sự chống phá từ bên ngoài, nhưng mà cái niềm tin của dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài.
Nhận định nữa là do sự chống phá của các ‘thế lực thù địch’. Tôi thấy chưa tìm thấy sự chống phá từ bên ngoài, nhưng mà cái niềm tin của dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài
Bà Dương Thu Hương
Cái điều đó mà tôi cho rằng cần phải đánh giá như thế. Tất nhiên chúng ta vẫn cảnh giác nhưng chưa thấy ai chống phá chúng ta, những gì gọi là để cho đất nước này đổ cả, tôi chỉ sợ lòng dân này làm cho chúng ta sụp đổ. Nó như một tòa nhà bị mối, mặc cho bên ngoài tòa nhà này vẫn rất đẹp, nhưng mà nó đã bị mối ăn hết rồi”.
“Liên Xô sụp đổ chẳng phải vì ‘diễn biến hòa bình’ từ bên ngoài, mà Liên Xô sụp đổ từ lòng tin của người dân Liên Xô tan rã. Việt Nam chúng ta đang trên con đường đó, nhưng chúng ta vẫn rất chủ quan, vẫn vẽ cho chúng ta một màu hồng vô cùng đẹp”.

An ninh quốc gia bị đe dọa

Có lẽ vì QĐND Việt Nam trung thành với Đảng CSVN, thay vì trung thành với nhân dân hay Tổ quốc, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND Việt Nam là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, cho nên người dân Việt Nam hiện không được bảo vệ và an ninh quốc gia đang bị đe dọa.
Trên biển, ngư dân liên tục bị Trung Quốc tấn công; trên bờ, đất đai ở các vị trí quan trọng đã bị cho người nước ngoài, thuê trồng rừng dài hạn. Riêng vùng đất thuộc vị trí chiến lược ở Tây Nguyên cũng đã cho Trung Quốc vào khai thác; điều này đã làm cho nhiều người cảm thấy bất an.
Bà Dương Thu Hương đã nói lên những nỗi lo ngại về an ninh quốc gia như sau:
Trên biển, ngư dân liên tục bị Trung Quốc tấn công; trên bờ, đất đai ở các vị trí quan trọng đã bị cho người nước ngoài, thuê trồng rừng dài hạn. Riêng vùng đất thuộc vị trí chiến lược ở Tây Nguyên cũng đã cho Trung Quốc vào khai thác
“Về an ninh quốc phòng, quả thật tôi đang rất lo sợ về việc này. Vì dính dáng đến Quốc hội, cho nên tôi thấy rằng, những vấn đề về boxit Tây Nguyên, vấn đề về cho thuê rừng, vấn đề về lao động nước ngoài…không
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì khi nhìn những ngư dân Việt này ngồi dưới chân lính Trung Quốc. Video do TQ phổ biến
được giải quyết triệt để. Tất cả những vấn đề kinh tế này dính đến vấn đề an ninh quốc phòng mà hiện tại không được giải quyết dứt điểm, không rõ ràng, không dứt khoát, còn chần chừ và e ngại.
Thôi boxit thì các anh cũng biết rồi, không nói nữa, nhưng rừng, cho thuê rừng, xin báo cáo các anh là các đoàn đại biểu Quốc hội ở những địa phương có rừng cho thuê, người ta nói rằng, sau khi cho thuê, nó rào hết tất cả lại, nội bất xuất, ngoại bất nhập, không biết bên trong nó làm cái gì.
Mà cho thuê tối thiểu là 50 năm. Tôi rất buồn là một đồng chí Phó Chủ tịch tỉnh, một tỉnh cho thuê rừng này lại tuyên bố rằng ‘50 năm sau, ai làm người đó kiểm soát, giám sát!’ Sao mà ngây thơ thế? Thế rồi lao động nước ngoài, láng giềng của chúng ta, xây dựng làng, xã, thành phố rồi, mà nó không mang tên là China Town đâu, chưa mang tên [China Town] đâu, nhưng nó sẽ mang tên.
Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ nào đất đai mầu mỡ nhất, ở đấy là các dự án của ‘đồng chí bạn lớn của chúng ta’ hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang, công nhân Trung Quốc sang, lại lấy vợ Việt Nam, cắm đất ở đây luôn
Bà Dương Thu Hương
Quốc hội hỏi thì Bộ trưởng Lao động Thương binh Xã hội chần chừ, không dám nói. Giả sử tôi được ở vào vị trí đó, thì tôi sẽ trả lời Quốc hội một câu rằng, tôi sẽ về kiểm soát, kiểm tra, và nếu không đúng luật pháp Việt Nam, tôi sẽ trục xuất ngay. Nhưng mà không dám nói câu đó, lại phát biểu trước Quốc hội rằng ‘khó lắm, tế nhị lắm’. Thế thì thôi, đặt họ vào vị trí chiếm đất của mình hết rồi!
Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ nào đất đai mầu mỡ nhất, ở đấy là các dự án của ‘đồng chí bạn lớn của chúng ta’ hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang, công nhân Trung Quốc sang, lại lấy vợ Việt Nam, cắm đất ở đây luôn, sát ngay Hà Nội luôn. Tôi lo chuyện này vô cùng”.
Câu hỏi được đặt ra là: khi quân đội phải trung thành với một đảng chính trị, và nếu đảng này không đứng trên lợi ích của dân tộc, thì quân đội sẽ chọn dân hay chọn đảng?

Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

Do đâu tin tặc lộng hành?

2010-12-09
Gần đây, Tin tặc đánh phá hết website này đến trang blog khác nhưng giới cầm quyền, với tất cả quyền lực trong tay, lại có vẻ “án binh bất động”, không có biện pháp ứng phó nào cả.
iStock photo
Ảnh minh họa

Như vậy có điều gì bí ẩn bên trong không ? Qua cuộc trao đổi với Thanh Quang, nhà báo tự do Lê Diễn Đức, chủ biên Đàn Chim Việt Online từ Ba Lan nhận xét:
Tôi thấy vấn đề này chẳng có gì bí ẩn cả, bởi vì thực ra mà nói, trong suốt những năm gần đây, nhà cầm quyền Hà Nội đều tìm cách ngăn chận những thông tin sự thật nói về tình hình kinh tế, xã hội cũng như tất cả những vần đề liên quan đất nước. Ban đầu họ chặn tường lửa. Nhưng chặn tường lửa thì người ta vẫn biết cách vào. Nên họ đổi sang cách khác.
Rồi khi nhận thấy việc ngăn chận Internet ngày nay rất khó, nên giới cầm quyền tìm cách tuyển đội ngũ giỏi về công nghệ thông tin – mà chúng ta gọi là những tin tặc hoặc hacker – để tấn công những trang mạng.
Bây giờ chúng ta thấy rằng những trang mạng bị tấn công, đa số của những bloggers quốc nội phản ánh sự thật đang diễn ra trong nước, cũng như những trang mạng hải ngoại có tinh thần tranh đấu cho tự do dân chủ. Họ phổ biến những thông tin nói rõ hành động của nhà cầm quyền, kêu gọi cải tổ chính trị cũng như cải cách cơ chế đất nước và yêu cầu mọi hoạt động của nhà cầm quyền phải cho dân chúng biết.
Tôi nghĩ quyền tự do ngôn luận cũng như quyền tự do báo chí, quyền truyền thông là quyền của tất cả công dân. Nhưng tất cả chế độ độc tài nào cũng đều sợ nhất là vấn đề thông tin sự thật. Do đó việc họ đưa tin tặc ra để tấn công các trang mạng nhằm ngăn chặn thông tin sự thật đến với quần chúng, thì đó là chuyện bình thường của tất cả chế độ độc tài, kể cả VN.

Vừa đá bóng vừa thổi còi

Thanh Quang: Nếu đi vào cụ thể một chút, thì người dân hiện thắc mắc – và rất bất bình – là tại sao giới cầm quyền, từ trung ương tới địa phương, vẫn cứ tiến hành những dự án không thuận lòng dân và nguy hại đến an ninh quốc gia, xã hội, từ bô-xít Tây Nguyên đến việc cho thuê rừng đầu nguồn.v.v…trong khi các quan chức chính phủ ra sức biện bạch cho những dự án mà toàn dân biết chắc là thua lỗ, nguy hiểm đó. Ông có ý kiến gì về vấn đề này ?

Trong nhiều bài viết của tôi thì tôi cũng đã nêu lên những quan điểm riêng của mình, và tôi gọi Hà Nội là tập đoàn Mafia hay là tập đoàn tư bản đỏ. Tôi dùng những từ này có nặng hay không thì tôi có chứng minh. Bởi vì quốc nạn tham nhũng bây giờ không còn gì để giấu nữa.

Ngay tại diễn đàn Quốc Hội vừa qua, các đại biểu cũng đã có những ý kiến rất phê phán. Và người ta thấy rằng nạn tham nhũng ở VN không thể nào ngăn chận được với cơ chế độc quyền và đặc lợi như hiện nay. Cho nên điều dễ hiểu là những dự án, từ bô-xít Tây Nguyên, nhà máy điện, nhà máy xi-măng cho tới rất nhiều dự án lớn khác trúng vào tay tổng thầu Trung Quốc, thì một người ngây thơ nhất cũng biết rằng bây giờ giới cầm quyền VN vận dụng mọi thời gian, vận dụng lợi thế đang nắm toàn bộ quyền lực để họ hưởng lợi trong tất cả hợp đồng đó.
Những trang mạng bị tấn công, đa số của những bloggers quốc nội phản ánh sự thật đang diễn ra trong nước...
Nhà báo tự do Lê Diễn Đức
Tôi nhớ cách đây mấy năm khi ông Phan Văn Khải còn làm thủ tướng, trên diễn đàn Quốc Hội ông ta cũng đã nói là với một dự án như vậy, sự thất thoát công trình phải từ 15% tới 30-40%. Và tình trạng đó cứ kéo dài cho tới ngày nay. Chúng ta đã thấy rồi, những dự án lớn tầm cỡ quốc gia từ mấy chục triệu đô la cho tới mấy trăm triệu đô-la, thì tiền “lại quả” về tay ai ? Đương nhiên là về những người ký duyệt dự án.
Tôi cũng có một người bạn học cũ, hiện ở cương vị tương đối cao trong Quốc Hội. Ông ấy gặp tôi ở Ba Lan và nói rằng người ta phải ăn hối lộ, chứ nếu không ăn thì lấy đâu mà trả lại khoản tiền mua quan bán chức. Ông ta còn cho tôi biết tất cả chức vị ở Việt Nam hiện nay trong guồng máy đều phải chạy chức với số tiền nào đó – từ địa phương cho tới trung ương.
Các bộ trưởng giá cao nhất hiện nay là Bộ trưởng Giao thông Vận Tải. Chúng ta thấy hiện nay ở VN nổi lên một lớp giàu có khủng khiếp, xài “tiền tấn”, cho con cái du học nước ngoài, nhà cao cửa rộng, trong khi với đồng lương nhà nước quy định như vậy thì tiền này đâu ra ? Cho nên chúng ta không ngạc nhiên là tại sao, cứ có công trình nào, đối tác nào mà có thể mang lại cho họ nhiều lợi ích cá nhân nhất, tiền bỏ vào túi họ nhiều nhất thì họ ký.
Việc này đã hiển nhiên trong xã hội, ai cũng biết điều đó. Đây là vấn nạn khủng khiếp mà chỉ có đảng cầm quyền giữ đặc quyền thì không có cách nào khác được. Mà giữ đặc quyền thì họ lại không có thông tin tự do, không có ngành tư pháp độc lập. Họ vừa đá bóng vừa thổi còi, không ai trừng trị cả. Do đó, tình hình như hiện nay là chuyện tất nhiên.

Chủ quyền đất nước

Thanh Quang: Có lẽ một trong những vấn đề hiện nay cũng gây nhiều bức xúc trong dân chúng VN trong cũng như ngoài nước cùng công luận nói chung là vấn đề Biển Đông.  Ông có nhận xét như thế nào về cách ứng phó của chính quyền VN trước hành động lấn lướt của TQ qua “đường lưỡi bò”, rồi họ dùng thế kẻ mạnh để lấn chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của VN ? Được biết chiến thuật ngoại giao của VN là không đối đầu, vận động những nước khác nói hộ VN. Nhưng liệu sách lược đó có gây bất bình trong công luận không khi “đường lưỡi bò” ảnh hưởng lớn nhất đến VN mà VN không công khai lên tiếng ?
Chúng ta phải thống nhất quan điểm này: Dư luận VN có thể chấp nhận vấn đề sai trái của chính quyền trong đó họ sẽ đấu tranh đòi cải tổ. Nhưng đụng đến chủ quyền của đất nước thì bất cứ người dân nào cũng sôi sục, căm phẫn.

Bởi vì truyền thống chống ngoại xâm, chống sự bành trướng xâm lược từ phương Bắc đã có từ cả ngàn đời nay rồi. Nhưng tại sao nhà cầm quyền CS, trong suốt thời gian vừa qua, coi như hoàn toàn thụ động , thậm chí chấp nhận sự lấn lướt của TQ, từ sự kiện năm 1974 khi TQ dùng vũ lực đánh chiếm Hoàng Sa. Rồi trong thời chiến tranh chống Mỹ, TQ lợi dụng việc các nước anh em giúp đỡ nhau cũng cho quân mở rộng đường lấn chiếm từ biên giới phía Bắc rồi.
Đến lúc toàn bộ khối CS Đông Âu và Liên Xô sụp đổ trong những năm 89, 90, Hà Nội cảm thấy mình không còn chỗ đứng nào nữa. Mặc dầu chiến tranh biên giới phía Bắc năm 79 đã làm 2 nước rạn nứt rất lớn, nhưng Hà Nội phải cấp tốc sang điều đình với Bắc Kinh để tìm chỗ dựa, bởi vì không  còn ai giúp nữa.
Theo tôi đây là một nguyên nhân quan trọng nhất chứng tỏ tại sao Hà Nội chịu sự lấn lướt của TQ. Tại vì họ phải bám TQ để tồn tại. Trước đây còn cả khối CS, còn bây giờ chỉ còn một nước lớn duy nhất có cùng ý thức hệ , cùng thể chế chính trị độc đảng với Hà Nội. Nếu không bám TQ thì họ không còn con đường nào khác. Tình trạng này dẫn tới thái độ nhu nhược của nhà cầm quyền Hà Nội trước việc TQ hãm hại, bắt giữ, bức bách ngư dân VN liên tục trong nhiều năm nay; rồi hành động Bắc Kinh xây dựng những căn cứ quân sự trên các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa; rồi những tuyên bố nghênh ngang, kể cả “đường lưỡi bò” chiếm gần trọng biển Đông Nam Á mà Hà Nội vẫn làm ngơ.
Đụng đến chủ quyền của đất nước thì bất cứ người dân nào cũng sôi sục, căm phẫn.
Nhà báo tự do Lê Diễn Đức
Nếu có tuyên bố thì nhà cầm quyền cũng chỉ tuyên bố lấy lệ vì không thấy có hành động gì. Tôi thấy hiện nay nhà cầm quyền Hà Nội muốn có một số nước can thiệp, nói thay mình chính vì họ không đủ bản lĩnh để nói, hoặc không dám nói. Nhưng trước sự phẫn nộ cũng như chỉ trích của dư luận, họ thấy ảnh hưởng đến quyền lực của họ.
Khi người dân quá phẫn nộ về chuyện mất đất, mất biển, cho thuê 50 năm 300.000 hecta rừng đầu nguồn, rồi hàng vạn công nhân TQ khoác áo công nhân, kỹ thuật viên, rải khắp các công trình từ Bắc tới Nam, thì ai cũng nhìn thấy nguy cơ của cuộc Bắc Thuộc lần thứ tư. Bây giờ người VN, nếu nói đến việc xâm lấn của TQ, đều bất bình, phẫn nộ. Nhưng bây giờ Hà Nội khó có động thái nào mạnh với TQ, vì đó chính là chỗ dựa để họ tồn tại.
Thanh Quang: Cảm ơn nhà báo Lê Diễn Đức.
000_Hkg2392858-250.jpg
Hải quân Trung Quốc. AFP photo
Nhà báo Lê Diễn Đức:
000_Hkg3595291-250.jpg
Trang mạng xã hội go.vn khai trương ngày 19/5/2010. AFP photo
Nhà báo Lê Diễn Đức:

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

Vinashin chỉ là chuyện nhỏ?

2010-12-08
Qua kỳ họp Quốc Hội VN vừa rồi, xem chừng như dư luận phần nào bày tỏ vui mừng về phong cách làm việc mới của cơ quan lập pháp này.
Photo courtesy of Innov Green
Vườn ươm cây Bạch Đàn giống của Công ty Innov Green.

Một số đại biểu đã mạnh dạn đặt những câu hỏi thẳng thừng – và cả trách nhiệm – với các quan chức cao cấp trong chính phủ, kể cả Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, về một số vấn đề bức xúc trong công chúng, nhất là vụ Vinashin.

"Trái bom trên nóc nhà"

Nhưng người dân đồng thời cũng nêu lên thắc mắc rằng sao nhiều vấn đề bức thiết hơn Vinashin, nhất là liên quan đến vận nước, sự toàn vẹn lãnh thổ, lại không thấy các đại biểu nêu lên ?
Chẳng hạn như, trên blog Bauxite Việt Nam, tác giả Vũ Cao Đàm, qua bài tựa đề “Vinashin chỉ là chuyện quá ư nhỏ nhoi”, phân tích rằng:
"Con tàu Vinashin đang làm đất nước tròng trành, khi câu chuyện sốt lên trên diễn đàn Quốc hội và ngay cả trên trang Bauxite Việt Nam, nhạc sỹ Tô Hải đã cảnh báo trên trang blog của mình rằng, các nghị sĩ coi chừng lạc hướng.
Về tình hình đất nước bây giờ thì tôi cho là một trọng tâm chính là VN để cho Tàu nó vào khai thác (bô-xít) ở Tây Nguyên.
Blogger Tô Hải
Ngay sau bài viết của cụ Tô Hải, trên Bauxite Việt Nam có bài hưởng ứng của hai tác giả Đâu Chăng Tá và Hy Tuệ, viết dưới dạng hơi hài một chút trong mục Thư giãn chủ nhật, nhưng khẳng định: Nhạc sỹ Tô Hải đã đúng. Lão cựu chiến binh, nhạc sỹ Tô Hải, tác giả bản hợp xướng bất hủ từng làm rung động trái tim của cả triệu con người, Tiếng hát biên thùy, đã than rằng, các nghị sỹ đã kêu ca về chuyện ăn cắp vặt trong nhà, nhưng quên mất sự hiện diện của trái bom đặt trên nóc nhà chờ phút khai hỏa."
“Trái bom đặt trên nóc nhà” VN ấy hẳn là việc giới cầm quyền VN cho TQ vào khai thác bô-xít ở Tây Nguyên. Blogger Tô Hải cho biết:
"Về tình hình đất nước bây giờ thì tôi cho là một trọng tâm chính là VN để cho Tàu nó vào khai thác (bô-xít ) ở Tây Nguyên.
Hàng ngàn nhà khoa học, kỹ sư, bác sĩ, văn nghệ sĩ, luật gia, nhà báo – trong cũng như ngoài nước – đã ký kiến nghị tập thể chưa từng có bao giờ, kể cả Phó Chủ tịch Nước Nguyễn Thị Bình, GS Ngô Bảo Châu, những bậc lão thành cách mạng “đẻ ra” các ông lãnh đạo bây giờ, từng là thầy dạy các ông bây giờ, nhất là tướng võ Nguyên Giáp, yêu cầu phải ngưng ngay chuyện để cho Tàu khai thác bô-xít ở Tây Nguyên.

000_Par3521108-250.jpg
Nhân viên cứu hộ đi trên một con đường phủ đầy bùn đỏ ở Devecser, cách thủ đô Budapest 150 km về phía Tây, hôm 11/10/2010. AFP photo
Thậm chí đã có một hội nghị khoa học gồm các bậc thầy, kể cả một loạt viên chức cao cấp ngày xưa như thứ trưởng, phó thủ tướng, đều ký vào việc không tín nhiệm các ông này nữa. Thế thì mấy đại biểu Quốc Hội, nhân phong trào này, nhân đàng sau có rất nhiều ông to như thế - tức thầy của mấy ông lãnh đạo bây giờ, mới nói lên vài câu. Chứ nói thật nếu không có phong trào đó thì Quốc Hội đời nào dám nói."

Qua blog Bauxite Việt Nam, tác giả Vũ Cao Đàm đề cập tới câu hỏi mà dư luận đã đặt ra là: Liệu Quốc hội có tiếp tục phát huy tinh thần dám nói thẳng thắn vào những vụ việc nghiêm trọng hơn vụ Vinashin không? Và, dư luận cũng đã đặt câu hỏi rằng cuộc phê phán dồn dập quanh vấn đề Tập đoàn Vinashin lần này liệu có làm lạc hướng dư luận về những vụ tai tiếng trầm trọng hơn Vinashin không? Tác giả cho là có thể có, và phân tích như sau:
"Trước hết là việc cho nước ngoài vào chiếm đóng Tây Nguyên với danh nghĩa khai thác quặng bauxite? Chúng ta chưa thấy ai hỏi các nghị sĩ Quốc hội vì sao không chất vấn vụ việc này? Đến khi vụ việc về bauxite nổ ra, thì tiếng nói về việc cho Trung Cộng vào khai thác bauxite chủ yếu được bàn từ khía cạnh kinh tế, văn hóa và môi trường. Nói về an ninh quốc phòng thì hầu như chỉ thoáng qua. Tiếng nói về vụ bauxite Tây Nguyên lại rộ lên sau khi nổ ra vụ bùn đỏ do khai thác bauxite ở Hungary. Toàn bộ chất vấn tại Quốc Hội về bauxite Tây Nguyên cũng chỉ quanh chuyện bùn đỏ.
Tôi cân nhắc thử, mới nhận ra rằng, những thứ mà các đại biểu Quốc hội cực kỳ bức xúc, ngẫm ra, chỉ đáng mấy đồng xu so với hàng trăm vụ việc khác tày đình hơn: Ai đã ba lần ký cho Trung Cộng vào chiếm đóng Tây Nguyên không tốn một viên đạn, và cũng không cần đến 31 ngày phát động cuộc chiến tranh tổng lực đánh chiếm Việt Nam như họ đã hăm dọa trên mạng?
Ai là băm nát dự án khổng lồ Bauxite Tây Nguyên để thành mấy cái dự án nhỏ nhoi, không đáng là gì để qua mặt Quốc hội?
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng quy trách nhiệm: Khai thác bauxite là chủ trương lớn của Đảng, vậy Đảng là ai? Là 1 người, 15 người, 181 người hay toàn thể ba triệu đảng viên?"

Người "anh em" Phương Bắc

Rồi có một chuyện có lẽ cũng đáng ngại hơn Vinashin nữa, nhất là gây hệ luỵ cho đất nước, dân tộc, thế hệ mai sau, đó là chuyện cho bên ngoài thuê dài hạn rừng đầu nguồn, như tác giả Vũ Cao Đàm bày tỏ tâm trạng ấy trên blog Bauxite Việt Nam:
"Thế mà chưa thấy các vị đại biểu Quốc hội hỏi đến hơn 300.000 hecta rừng cho Tàu thuê, một cách chuyển nhượng đất đai làm tô giới của bọn thực dân Trung Cộng trong suốt 50 năm...

bauxite250.jpg
Hàng trăm công nhân Trung Quốc đang sống và làm việc ở dự án bauxite Tân Rai, Lâm Đồng. AFP photo.
Trong 50 năm chiếm đóng làm tô giới, Trung Cộng hoàn toàn có đủ thủ đoạn để tăng mật độ dân số vùng này ngang với Quảng Đông, và như vậy, họ đã có được khoảng trên 2 triệu dân Tàu Cộng trên lãnh thổ Việt Nam, nghĩa là họ lập được một tỉnh trên đất Việt Nam với số dân gấp đôi số dân của Tỉnh Thái Nguyên hiện nay.

Sau 50 năm ấy, mấy anh chủ đầu tư” hoàn toàn có thể trả lại đất, nhưng Trung Cộng đã kịp sinh ra một lũ con đàn cháu đống, đã kịp mang mồ mả ông cha cụ kỵ của họ chôn trên những vùng nhượng địa này, nghĩa là đã lập xong trên đất nước này một tỉnh lớn bằng Thái Nguyên về diện tích, và gấp đôi Thái Nguyên về dân số."
Rồi việc TQ liên tục thắng thầu quan trọng ở VN cũng không thấy quan tâm ở Quốc Hội khiến tác giả bất an, vì, theo nhận xét của ông:
"Thủ đoạn của họ là thắng thầu xong, ém quân vào, và ngâm công trình không thực hiện. Vậy hai ngàn anh Tàu khựa này đang làm gì trên đất Việt Nam? Họ ém binh? Họ đi nhậu nhẹt và chơi gái, nhằm nhân giống để phát triển Hán tộc trên đất nước này?"
Nguy cơ từ Phương Bắc thì thường trực từ mấy nghìn năm nay rồi, và bây giờ nó càng rõ hơn.
GS Trần Khuê
Theo tác giả Vũ Cao Đàm, sở dĩ vấn đề Vinashin được “công chúng hoan hô vang dội” vì đã đánh trúng vào cái tâm lý phẫn nộ của người dân về quốc nạn tham nhũng. Nhưng điều đáng âu lo hơn có lẽ là quê cha đất tổ:
"...Chỉ xin các vị đừng bán đất bán nước của Tổ Quốc để nhận những khoản tiền khổng lồ từ nước ngoài, để rồi một ngày nào đó, phải xuất hiện một anh hùng Quang Trung Nguyễn Huệ kêu gọi dân chúng nhất tề đứng dậy chống cái đồng chí kẻ thù đã xâm lược Tổ Quốc ta bằng Mười sáu chữ vàng."
Nhưng rồi tác giả không khỏi băn khoăn tự hỏi rằng “khi Trung Cộng phát động chiến tranh xâm lược, chúng ta còn đâu những vùng rừng núi hiểm trở để lập chiến khu như thời Lê Lợi, Quang Trung? Chạy lên rừng: Trung Cộng đã chiếm.
Rút về trấn trên vùng cao Tây Nguyên: Trung Cộng đã chốt mấy sư đoàn bộ binh trên đó. Chạy xuống biển: Trung Cộng bao vây.
Ở lại các khu công nghiệp: Đâu đâu cũng thấy Trung Cộng. Chúng ta không thể hiểu được, vì đâu đất nước ta bị Trung Cộng xâm lấn và giày xéo như hiện nay? Vì đâu chúng ta bị lâm vào một thế suy yếu kinh khủng về địa-quân sự như hiện nay?”
Về vấn đề hiểm hoạ từ Phương Bắc, GS Trần Khuê, từng bày tỏ âu lo cho vận nước, nhận xét mới đây:
"Nguy cơ từ Phương Bắc thì thường trực từ mấy nghìn năm nay rồi, và bây giờ nó càng rõ hơn. Vấn đề này, từ nhân dân, trí thức rồi các tầng lớp ở trong nước đều bức xúc lắm khi họ thấy nguy cơ và vận mệnh đất nước bị đe doạ cùng với sự toàn vẹn lãnh thổ và nhiều thứ khác.
Nhân dân thấy chính quyền cho thuê rừng đầu nguồn, cho TQ khai thác bô-xít ở Tây Nguyên, để cho hàng hoá TQ tràn ngập vào VN rồi biển đảo này khác khiến người dân rất bức xúc. Phải nói là có một thời gian chính quyền VN bạc nhược. Nhưng gần đây chính quyền có hiểu được lòng dân và có những lời tuyên bố tương đối mạnh. Chứ còn trước kia người ta bắn chết ngư dân mình thì chính quyền lờ đi.
Giờ thì chính quyền biết lên tiếng phản đối. Đấy là một bước tiến bộ. Nhưng nhân dân đòi hỏi chính quyền phải tiến bộ hơn nữa – phải có một thái độ dứt khoát."

Vì đâu nên nỗi?

Blog Việt Thức hôm Chủ Nhật vừa rồi cũng phổ biến bài “Con đường cứu nước” của tác giả Chu Việt, có đoạn nhận định rằng:
"Mối quan tâm hàng đầu của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) hiện nay không phải là nội dung văn kiện căn bản cho Đại Hội XI sắp tới mà là sự sắp xếp nhân sự trong Bộ Chính Trị sao cho vừa ý đàn anh phương Bắc.

bauxite-TayNguyen-250.jpg
Công trường khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Photo courtesy of chinhphu.vn
Đường lối chính đã vạch sẵn, chẳng cần phải thay đổi – góp ý… Những vụ ký kết nhượng bộ về biên giới, vùng biển, v.v. do ai tự ý làm?  Đảng. Sự kiện ĐCSVN không thể cưỡng lại ý định của ĐCSTQ cho thấy rõ hiểm họa mất nước cũng từ đó mà ra. Trước mắt là vụ tranh chấp Biển Đông mà cốt lõi là ý đồ sát nhập Hoàng Sa và Trường Sa vào nội hải của Trung Hoa do đường lưỡi bò khoanh vùng. Đó chỉ là bước đầu.

Tại sao Trung quốc cứ khăng khăng đòi đàm phán song phương? Bởi vì tình đồng chí anh-em (thực chất là thầy-trò) trong một nhà, anh bảo thì em phải nghe, nếu không thì hết tình hết nghĩa. Nhưng nếu thế thì coi như Việt Nam không còn là một quốc gia có chủ quyền lãnh thổ."
Trong mấy ngày nay, nhiều trang nhật ký trên mạng đặc biệt phổ biến bài của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, 95 tuổi, Cựu Đại sứ VN tại TQ, nhấn mạnh rằng “Chưa bao giờ Việt Nam bị hại bởi người láng giềng ‘hữu nghị’ như từ 1979 đến nay”.
Theo Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh thì VN không hề khiêu khích, xâm phạm đất TQ, nhưng Bắc Kinh lại “dạy cho VN một bài học” hồi năm 1979 khiến nhiều người dân vô tội tử vong và 4 tỉnh biên giới bị tàn phá; rồi năm 1988, TQ đánh chìm tàu hải quân VN, chiếm một số bãi đá ngầm thuộc Trường Sa của VN sau khi chiếm Hoàng Sa của VN hồi năm 1974.
Tướng Vĩnh nhấn mạnh đến việc Bắc Kinh hiện “nghiễm nhiên đứng được trên nóc nhà Đông Dương – vị trí chiến lược trọng yếu của VN – qua kế hoạch khai thác bô-xít Tây nguyên, rồi thuê rừng đầu nguồn trong 50 năm, tự ý bày ra “đường lưỡi bò” để chiếm gần trọn biển Đông, cấm đánh cá, bắn giết, bắt, phạt tiền ngư dân VN, thuê dài hạn 1 đoạn bờ biển Đà Nẵng.
Đó là chưa kể họ xây đập trên thượng nguồn sông Mekông khiến tác hại đến “vựa lúa”, hoa màu và thuỷ sản ở Nam Bộ. Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh kết luận:
"Thế là, trên khắp đất nước ta, từ “nóc nhà Đông Dương”, từ rừng núi tới đồng bằng, đến ven biển đã có hàng vạn người Trung Quốc rải ra, có là mối nguy tiềm ẩn không? Từ những tình hình trên, rõ ràng Việt Nam ta bị hại đủ đường, và bị o ép tứ phía. Vì đâu nên nỗi này? Nhân dân ta nghĩ gì?"
Mối quan tâm hàng đầu của ĐCSVN hiện nay không phải là nội dung văn kiện căn bản cho Đại Hội XI sắp tới mà là sự sắp xếp nhân sự trong Bộ Chính Trị sao cho vừa ý đàn anh phương Bắc.
Blog Việt Thức
Hồi thứ Năm tuần rồi, trên blog Hãy Dành Thời Gian, nhà thơ Bùi Minh Quốc nhận định rằng “Đúng ra, đối với đất nước ta, chủ nghĩa bành trướng hiện đại Trung Quốc đã có cả diễn biến vũ trang, lúc rộ lên, lúc âm thầm nhỏ lẻ, và trong cái im ắng của những năm tháng bình yên thì kẻ thù nguy hiểm truyền kiếp phương bắc vẫn không ngừng chuẩn bị cho diễn biến vũ trang”. Đó là hiểm hoạ “diễn biến vũ trang” của Bắc Kinh để đe doạ nhất là xứ đàn em “môi hở răng lạnh” VN. Nhưng khi đề cập tới hành động “diễn biến hòa bình” của Phương Bắc, nhà thơ Bùi Minh Quốc cho rằng:

thuerung.jpg
Cán bộ địa phương huyện Hải Hà, tỉnh Quảng Ninh thăm đất rừng cho Công ty Innov Green thuê. Photo courtesy of Innov Green.
"Lâu nay khi nói đến chống diễn biến hòa bình chúng ta thường chỉ chú ý nhìn về phía tây, phía các nước đế quốc thù địch cũ. Thế là chệch hướng rất tai hại, là mất cảnh giác rất nghiêm trọng, một sự mất cảnh giác chiến lược . . .Trước hết phải vạch ra cho cụ thể, dứt khoát: trong các thế lực thù địch hiện nay, thì thế lực nào là nguy hiểm nhất? Câu trả lời đã rõ như ban ngày: đó là thế lực bành trướng hiện đại trong giới cầm quyền Trung Quốc, chứ không phải những thế lực từ phương tây hay từ cộng đồng người Việt hải ngoại."

Qua blog Hãy Dành Thời Gian, nhà thơ Bùi Minh Quốc nhân tiện trích 4 câu thơ trong “Ký Sự Ngược Sông Thu” của thi sĩ Phan Đắc Lữ có bà con với cụ Phan Khôi, rằng:
Tổ Quốc ta nơi nào cũng đẹp
Từ ải Nam Quan đến Cà Mau
Sông là máu đừng đem mua bán
Núi là xương đừng lấy đổi trao



http://www.rfa.org/vietnamese/programs/ReadingBlogs/bloggers-opinions-about-current-issues-in-vietnam-tq-12082010202341.html

Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010

Việt Nam có nguy cơ tụt hậu so với các láng giềng

Trọng Nghĩa

Ảnh: Reuters
Từng được đánh giá là một "con hổ châu Á" tiềm tàng hai thập kỷ trước đây, Việt Nam bắt đầu bị tụt lại sau nhiều nước trong vùng. Vài ngày trước lúc các nhà tài trợ cho Việt Nam họp hội nghị thường niên tại Hà Nội (ngày 07-08/12/2010), nhiều tiếng chuông báo động đã liên tiếp vang lên, kêu gọi Việt Nam cải tổ mạnh hơn nữa nếu không muốn bị bỏ rơi.
Theo các nhà đầu tư ngoại quốc, có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng hiện nay, từ cơ sở hạ tầng quá tải, lực lượng lao động thiếu trình độ, cho đến tệ nạn quan liêu và tham nhũng nặng nề… Theo ông Adam Sitkoff, giám đốc điều hành Phòng Thương mại Mỹ tại Việt Nam (AmCham), được hãng tin Pháp AFP trích dẫn: "Hầu hết các nhà đầu tư đều đã công nhận rằng Việt Nam có tiềm năng rất lớn. Thế nhưng, nước này đang phải vật lộn với một loạt các rào cản đầu tư cố hữu để hiện thực hóa tiềm năng này".
Với tăng trưởng kinh tế bình quân vượt mức 7,1% từ năm 1990 đến năm 2009 (theo thống kê của Ngân hàng Phát triển châu Á), trong gần hai chục năm, Việt Nam đã nằm trong danh sách các nước châu Á phát triển nhanh nhất. Ngoài ra, với thu nhập bình quân đầu người khoảng 1.200 đô la hiện nay, Việt Nam đã trở thành một quốc gia có "thu nhập trung bình", theo tiêu chí của Ngân hàng Thế giới.
Thế nhưng, theo các nhà quan sát, giấc mơ biến thành các con rồng, con hổ châu Á như Đài Loan, Singapore hay Hàn Quốc của Việt Nam vẫn còn xa vời. Thậm chí, theo ông Matthias Duhn, Giám đốc điều hành Phòng Thương mại châu Âu tại Việt Nam - Eurocham- thì Việt Nam còn có "nguy cơ bị rơi vào ‘bẫy thu nhập trung bình’, tức là tình trạng bất lực, không thoát ra khỏi mô hình kinh tế dựa trên lao động rẻ và phương pháp sản xuất công nghệ thấp ".
Theo AFP, trong bối cảnh đảng Cộng sản Việt Nam sắp mở Đại Hội vào giữa tháng giêng 2011, hoạch định chiến lược phát triển trong thời gian tới, cộng đồng quốc tế đã tăng cường kêu gọi Việt Nam đẩy nhanh tốc độ cải cách.
Thứ năm vừa qua, nhân Diễn đàn Doanh nghiệp Việt Nam tại Hà Nội, giới doanh nhân nước ngoài làm ăn ở Việt Nam đã kêu gọi chính quyền phát triển cơ sở hạ tầng, nâng cao kỹ năng của người lao động, tinh giản bộ máy quan liêu và tiến hành những cải cách khác.
Chủ tịch AmCham chẳng hạn đã cho rằng Việt Nam vi phạm luật lệ của Tổ chức Thương mại Thế giới với một luật lệ kiểm soát giá cả mới ban hành, chủ yếu nhắm vào các công ty nước ngoài. (Thông tư 122 của chính phủ Việt Nam).
Một số viên chức thân cận với chính quyền cũng thừa nhận sự cần thiết phải cải tổ. Ông Trần Tiến Cường, thuộc Viện Quản lý Kinh tế Trung ương (CIEM), gần đây đã cho rằng : "Trong thời gian qua, người ta đã chú ý quá nhiều đến sự gia tăng của đầu tư hơn là các vấn đề như chất lượng, hiệu quả, năng suất và sức cạnh tranh".
Phòng Thương mại Châu Âu tại Việt Nam Eurocham đã trích dẫn ước tính, theo đó, Việt Nam cần từ khoảng 70 đến 80 tỷ đô la đầu tư vào hệ thống đường sắt, đường bộ và cơ sở hạ tầng cảng biển trong vòng từ 5 đến 10 năm tới đây. Nếu tính thêm cơ sở hạ tầng năng lượng, thì con số này lên đến 120 tỷ đô la.
Các cản lực khác khiến cho Việt Nam bị tụt hậu bao gồm tham nhũng và sự bất ổn định của đồng tiền quốc gia. Việt Nam đã phải giảm giá ba lần kể từ cuối năm ngoái đến nay. Một quan ngại nghiêm trọng khác cũng xuất hiện trong những tháng gần đây về tình trạng tài chính của các tập đoàn nhà nước lớn.
Nếu Vietnam Airlines vẫn được xem là một tập đoàn có tầm cỡ trong khu vực, thì giới đầu tư đang tự hỏi là còn có công ty nhà nước nào khác đang ở trong tình trạng tệ hại như Tập đoàn Công nghiệp Tàu thủy Việt Nam-Vinashin. Quan điểm của các doanh nhân ngoại quốc rất rõ : Việt Nam phải giảm hẳn vai trò các tập đoàn quốc doanh.
Giám đốc điều hành Phòng Thương mại Mỹ tại Việt Nam Sitkoff đã lấy làm tiếc rằng khu vực nhà nước tiếp tục đóng một vai trò chi phối trong nền kinh tế.

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

Trung Tướng Công An Vũ Hải Triều và Vấn Đề Phá Hoại Thông Tin Xuyên Quốc Gia

Trung Tướng Công An Vũ Hải Triều và
Vấn Đề Phá Hoại Thông Tin Xuyên Quốc Gia
Bài của Luật Sư Đào Tăng Dực
Tôi không phải là một luật sư hành nghề tại Hoa Kỳ và viết tài liệu này chỉ để làm tài liệu nghiên cứu tổng quát (general research). Đây không phải là một tài liệu cố vấn luật pháp và không tránh khỏi những thiếu sót, nhất là đối với hệ thống luật Hoa Kỳ. Nếu độc gỉa có những vấn đề cụ thể, cần truy tố CSVN hoặc các viên chức CSVN thì nên hỏi ý kiến Luật Sư của mình tại quốc gia sở tại. Tác giả không chịu trách nhiệm về những quan điểm tổng quát nêu ra về sự áp dụng luật pháp tại Úc hoặc Hoa Kỳ hoặc Việt Nam.
Vào cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, cuộc cách mạng tin học trở nên vũ khí lợi hại nhất cho những cá nhân và tập thể tranh đấu chống lại các chế độ độc tài. Tính phổ thông, đa dụng và giá cả phải chăng của các phương tiện tin học, nằm trong tầm tay của một cá nhân có thu nhập bình thường, đã vô hình chung, khuếch đại tiềm năng “đội đá vá trời” của mỗi cá nhân nhỏ bé. Ngày hôm nay, một chiến sĩ cho dân chủ và nhân quyền mà không biết sử dụng những phương tiện tin học căn bản như email, website là một khuyết điểm lớn. Ngược lại, nếu một cá nhân biết khai dụng những phương tiện tin học này tối đa, thì sức mạnh không kém một cơ quan truyền thông và thậm chí có thể làm lung lay một chế độ độc tài.
Những chính quyền chuyên chế như Trung Quốc và CSVN ý thức được sự đe dọa này và quyết tâm bảo vệ ngai vàng của họ qua việc sử dụng guồng máy chính quyền để phá hoại các websites đối lập thách đố quyền lực độc tôn của họ. Chúng ta theo dõi tin tức và được biết nhiều websites chống CSVN bị tin tặc phá hoại liên tục và phải đóng cữa lâu dài.
Vấn đề đặt ra là những tin tặc ấy là kẻ nào?
Tại sao chỉ đánh phá những websites chống cộng?
Có nhiều chỉ dẫn cho thấy xuất xứ của các tin tặc đến từ một cơ quan chính quyền của CSVN hoặc CSTQ. Đôi khi đến từ một đại công ty có liên hệ đến quốc phòng của CSTQ...Tuy nhiên, đó là những chỉ dẫn mà thôi. Cho đến tháng 5, 2010, chưa có một viên chức hay cơ quan nào của CSTQ hoặc CSVN công khai vỗ ngực nhận là mình chính là tác giả của những công tác phá hoại quốc tế ấy.
Dĩ nhiên, nếu những kẻ phá hoại này là công dân hoặc thường trú nhân của một quốc gia dân chủ thực sự như Úc Đại Lợi, Hoa Kỳ hoặc Liên Hiệp Âu Châu, thì những biện pháp chế tài trên cả hai phương diện hình lẫn hộ sẽ chắc chắn được áp dụng nhanh chóng. Lý do là vì một hành động phá hoại như thế không những phạm pháp vì cố tình hủy hoại tài sản của những công dân khác, mà còn vi hiến vì đã trắng trợn xâm phạm quyền tự do ngôn luận của công dân.
Tuy nhiên, tại nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam,” độc lập tự do hạnh phúc”, thì luật pháp thông thường như chúng ta nhìn thấy trên thế giới không áp dụng. Tại Việt Nam chúng ta, với điều 4 hiến pháp và đảng CSVN thì luật áp dụng là luật của rừng xanh.
Vào tháng 5 vừa qua, cả thế giới văn minh kinh ngạc vì trên các mạng có đăng tin cáo buộc Trung tướng công an Vũ Hải Triều, Tổng cục phó Tổng cục an ninh, đã công nhiên khoe khoang rằng, trong mấy tháng qua, bộ phận kỹ thuật của ông đã "phá sập 300 báo mạng và blog cá nhân xấu".
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đã có yêu cầu trong một bức thư đề ngày 16/5/2010, nhưng mãi đến nay TT Vũ Hải Triều Vẫn chưa cải chính những cáo buộc này. Ngược lại TS Cù Huy Hà Vũ hiện đã rơi vào vòng lao lý. Những lập luận trong bài này căn cứ vào những cáo buộc trên. Nếu TT Vũ Hải Triều lên tiếng đính chánh và có những bằng chứng khách quan chứng minh sự trong sạch của mình thì những lập luận đối với cá nhân ông sẽ không áp dụng. Tuy nhiên, những lập luận về bản chất tập thể đảng CSVN vẫn không thay đổi.
Đã từ lâu các mạng như Bauxite, Talawas, Đàn Chim Việt, Đối Thoại...và nhiều websites khác bị tin tặc đánh phá và trong quá khứ lẫn trong hiện tại gặp nhiều khó khăn và thiệt hại, kể cả thiệt hại tài chánh. Gần nhất là website của Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc (LLCQ) vừa ra mắt tại Sydney ngày 20/11/10 và tại Los Angeles ngày 28/11/10. Website này bị đánh phá và vào thời điểm viết bài này vẫn chưa phục họat.
Bây giờ thì nguyên nhân rất rõ ràng: tất cả những mạng đó đều bị tin tặc dưới sự điều hướng của chính quyền CSVN, hay nói rõ hơn là đảng CSVN, để phá họai mọi tiếng nói đối lập, dù từ ngòai nước.
Trên nguyên tắc, khi làm như thế, CSVN đã vi phạm luật lệ và hiến pháp hiện hành của chính nước CHXHCNVN, “độc lập tự do hạnh phúc”.
Trên giấy tờ thì hiến pháp 1992 ghi rõ:
 Điều 69
Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.”
Điều 74
Công dân có quyền khiếu nại, quyền tố cáo với cơ quan Nhà nước có thẩm quyền về những việc làm trái pháp luật của cơ quan Nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang nhân dân hoặc bất cứ cá nhân nào.
Việc khiếu nại, tố cáo phải được cơ quan Nhà nước xem xét và giải quyết trong thời hạn pháp luật quy định.
Mọi hành vi xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tập thể và của công dân phải được kịp thời xử lý nghiêm minh. Người bị thiệt hại có quyền được bồi thường về vật chất và phục hồi danh dự.
Nghiêm cấm việc trả thù người khiếu nại, tố cáo hoặc lợi dụng quyền khiếu nại, tố cáo để vu khống, vu cáo làm hại người khác.”

Tuy rõ ràng là đảng CSVN, qua những viên chức như Trung Tướng Vũ Hải Triều, núp dưới chiếc dù công an và nhà nước, ngang nhiên phá họai các mạng, vốn là tài sản cũng như phương tiện thực thi các quyền tự do ngôn luận, báo chí và thông tin, được minh thị và long trọng bảo đảm trong hiến pháp theo điều 69. Tuy nhiên thực tế, vấn nạn của Việt Nam là chính quyền không thực sự được người dân bầu lên trong một cuộc đầu phiếu tự do, công khai và công bằng, không có đối lập, đảng CSVN đã cướp chính quyền bằng vũ lực và những mánh khóe chính trị lỗi thời.
Một đảng độc tài, cướp được chính quyền thì luôn luôn muốn giữ chính quyền bằng công an và quân đội.
Chính vì thế, quyền khiếu nại của chủ nhân các mạng bị TT Vũ Hải Triều phá hủy, qua điều 74 hiến pháp, chỉ là những chiếc bánh vẽ xem cho vui mà không có giá trị gì cả.
Dĩ nhiên tòan dân Việt Nam sinh sống trong nước phải chịu thiệt thòi, im hơi lặng tiếng trước những hành động phi pháp của TT Vũ Hải Triều vì tại Việt Nam, với điều 4 hiến pháp, CSVN cai trị độc tôn, là chủ nhân ông của tài sản quốc gia, đứng bên trên và bên ngòai luật pháp. Không có một tòa án nào, độc lập đối với đảng CSVN, để xét xử những hành vi sai trái của Vũ Hải Triều và những kẻ chống lưng cho ông trung tướng này. Với điều 4 hiến pháp, Đảng CSVN và những tay sai đắc lực như TT Vũ Hải Triều được miễn nhiễm tuyệt đối.
Tuy nhiên, trong kỷ nguyên tòan cầu hóa này, thì những người chủ trương các mạng đối lập lại là công dân của những quốc gia tây phương khác như Hoa Kỳ, Úc và Liên Hiệp Âu Châu. Các quốc gia này thực sự dân chủ và chính quyền sở tại có nhiệm vụ hiến định (hiến định thực sự chứ không phải hiến định theo kiểu định hướng xã hội chủ nghĩa như tại CHXHCNVN) là bảo vệ quyền tự do thông tin, ngôn luận cũng như tài sản của họ.
Vấn đề chúng ta muốn tìm hiểu nơi đây là:
Luật pháp tại các quốc gia ấy bản chất là gì, vận hành như thế nào để bảo vệ quyền tự do thông tin, ngôn luận và quyền sở hữu tư sản của họ trong tình trạng xuyên quốc gia?
Các thủ tục pháp lý là gì để bảo vệ sự công bằng không những cho các nguyên cáo (tức các công dân bị TT Vũ Hải Triều làm thiệt hại) lẫn bị cáo (tức Ông Trung Tướng CSVN Vũ Hải Triều)
Trên bình diện công pháp quốc tế, tính miễn nhiễm (immunity) của những quốc gia chủ quyền (sovereign states) được tôn trọng. Mục đích của sự tôn trọng là bảo vệ quyền bình đẳng và bất khả xâm phạm của mỗi quốc gia.
Tuy nhiên, trong kỷ nguyên mới, biên giới các quốc gia gần lại, và những trao đổi về ngọai thương, cũng như những nhân quyền căn bản, vẫn cần được tôn trọng, vượt qua biên giới quốc gia.
Chính vì thế các quốc gia dân chủ có nhu cầu tạo ra một khung sườn luật pháp để điều hành và giới hạn tính miễn nhiễm giữa những quốc gia chủ quyền này.
Tại Úc Đại Lợi, năm 1985, Quốc Hội thông qua sắc luật Foreign States Immunities Act 1985 (FSIA 1985) (Luật Miễn Nhiễm Các Quốc Gia Ngọai Quốc 1985).
Điều 9 của sắc luật này quy định nguyên tắc miễn nhiểm tổng quát như sau:
“Trừ khi được quy định theo sắc luật này, một quốc gia ngọai quốc được miễn nhiễm khỏi thẩm quyền các tòa án Úc Đại Lợi trong các phiên xử”
(Except as provided by or under this Act, a foreign State is immune from the jurisdiction of the courts of Australia in a proceeding.)
Tuy nhiên, để thể hiện thực trạng của kỷ nguyên mới, sắc luật này cũng quy định một số ngọai lệ (exceptions) không bị ràng buộc bỡi nguyên tắc nêu ra trong điều 9.
Thật vậy, những ngọai lệ này, trong trường hợp Trung Tướng Vũ Hải Triều, được thể hiện qua điều 13:
“Một quốc gia ngọai quốc không được miễn nhiễm trong các phiên xử nếu các phiên xử liên hệ đến:
Tính mạng hoặc thương tích của một người, hoặc
Mất mát hoặc thiệt hại đến tài sản cụ thể
Gây ra bỡi một hành động, hoặc thiếu hành động, hoặc đã làm hoặc đã không làm, tại Úc Đại Lợi”
(A foreign State is not immune in a proceeding in so far as the proceeding concerns:
            (a)        The death of, or personal injury to, a person; or
            (b)        Loss of or damage to tangible property;
caused by an act or omission done or omitted to be done in Australia.)
Luật pháp tại các quốc gia theo hệ thống Common Law Anh Quốc như Hoa Kỳ, Úc, Tân Tây Lan, Gia Nã Đại hoặc Ấn Độ ... phân biệt rõ giữa hai quan điểm tangible property ( tài sản cụ thể) và intangible property (tài sản phi cụ thể). Tài sản cụ thể thông thường có sự hiện hữu có tính vật lý (physical existence) và chiếm một khỏang không gian nhất định như đồ đạc hoặc đất đai. Tài sản phi cụ thể bao gồm những quyền sở hữu (choses in action) hoặc tài sản trí tuệ (intellectual property)...
Dĩ nhiên nếu bị truy tố tại Úc thì TT Vũ Hải Triều sẽ lập luận rằng websites không thể là tài sản cụ thể vì không có một sự hiện hữu vật lý. Tuy nhiên chúng ta có thể lập luận rằng websites trên mạng thật sự chỉ là một thể hiện (manifestation) hoặc phóng ảnh (projection) của một thực thể dụng cụ có tính cách vật lý như web-host, hard disc và những phần cứng (hard –ware) khác, chiếm một khỏang không gian rõ rệt... và nếu không có thực thể vật lý này sẽ không có các websites. Chính vì thế khi đánh phá websites là vi pham tài sản cụ thể và sẽ bị truy tố theo điều 13 luật FSIA 1985.
Thêm vào đó, dù lập luận trên không được chấp nhận thì điều 15 cũng ghi rõ là một quốc gia ngọai quốc không được miễn nhiễm pháp lý liên hệ tới:
“Chủ quyền về bản quyền, hoặc chủ quyền, sự đăng ký hoặc bảo vệ tại Úc một phát minh, sáng chế hoặc thương hiệu (trade mark)
Sự cáo buộc một quốc gia ngọai quốc vi phạm, tại Úc, bản quyền, chủ quyền một phát minh, một thương hiệu được đăng ký hoặc một sáng chế được đăng ký, hoặc
Sự sử dụng tại Úc một danh tự thương mãi (trade name) hoặc một tên thương nghiệp (business name)”
Phần lớn các website ngày hôm nay liên hệ không nhiều thì ít đến các vấn đề bản quyền (copyright) hoặc thương hiệu (trade marks).

Như thế, theo sắc luật FSIA 1985 này, nếu một wesite tại Úc, do một người Úc gốc Việt thực hiện, bị TT Vũ Hải Triều, nhân danh chính quyền CSVN đánh sập, thì người này có quyền truy tố Vũ Hải Triều lẫn chính quyền CSVN ra tòa án để đòi bồi thường.
Tình trạng tại Hoa Kỳ cũng tương tự nhưng có vẻ thuận tiện hơn cho việc truy tố CSVN và Tướng Vũ Hải Triều.
Năm 1976, quốc hội Hoa Kỳ thông qua Sắc Luật Miễn Nhiễm Các Quốc Gia Ngọai Quốc (The Foreign Sovereign Immunities Act) (FSIA 1976). Sắc luật này dĩ nhiên cũng luật hóa nguyên tắc miễn nhiễm tổng quát giữa các quốc gia. Tuy nhiên sắc luật này cũng nêu ra rõ rệt những trường hợp ngọai lệ không được miễn nhiễm.
Điều 1605 (a) (5) về những vi phạm phi thương mại (non-commercial torts) tước đi quyền miễn nhiễm của một quốc gia ngọai quốc trong trường hợp một nguyên cáo đòi bồi thường bằng hiện kim vì những thiệt hại gây ra liên hệ đến thương tích cá nhân, tính mạng, thiệt hại, mất tài sản tại Hoa Kỳ, phát xuất từ một hành vi sai trái, hoặc vì không làm một điều phải làm (omission), bỡi một quốc gia hoặc một viên chức hoặc nhân viên của quốc gia đó khi người này hành xử trong phạm chức vụ hoặc công việc của họ. Ngọai lệ này không áp dụng trong hai trường hợp:
1.      Vụ kiện căn cứ trên một hành vi có tính cách một “discretionary function”( tức viên chức này có quyền tự do phán xét hay chọn lựa). Nếu TT Vũ Hải Triều có quyền tự do chọn lựa và phán xét riêng cho mình về phương cách hành xử sau khi đã nghiên cứu các khía cạnh “xã hội, kinh tế và chính sách chính trị” (U.S. v. Gaubert, 499 US, 880 F.2d 1018, 1025 (9th Cir.89).
2.      Hoặc vụ kiện phát xuất từ một sự truy tố có ác ý, lạm dụng thủ tục, có tính mạ lỵ, lừa dối ...
Chúng ta nhận ra ngay rằng, tuy “discretionary function” nêu trên là một lập luận có thể sử dụng. Nhưng trên thực tế, một thể chế độc tài rất khó và không bao giờ muốn bạch hóa những “thâm cung bí sử” của mình trước một tòa án công minh và công bằng như Hoa Kỳ để biện minh cho sự hiện hữu của discretionary function.
Trong khi đó, lợi thế của những người muốn truy tố CSVN và TT Vũ Hải Triều là luật của Hoa Kỳ không phân biệt giữa quan điểm tài sản cụ thể (tangible property) và tài sản phi cụ thể (intangible property). Luật Hoa Kỳ chỉ nói tới quan điểm tài sản (property) tổng quát mà thôi, bao gồm cả tangible property lẫn intangible property. Ngôn từ của điều 1605 (a) (5) là
damage to or loss of property” không phân biệt giữa “tangible” và “intangible”.
Chính vì thế các websites tại Hoa Kỳ có thể truy tố Vũ Hải Triều và CSVN dễ dàng hơn tại Úc Đại Lợi.
Thêm vào đó, ngày 1 tháng 6, 2010 vừa qua, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ, qua phiên xử quan trọng là Samantar v. Yousef (08-1555) đã phán quyết rằng sắc luật FSIA 1976 không áp dụng cho các viên chức các quốc gia ngọai quốc trong tư cách cá nhân của họ (in their personal capacity). Phán quyết này còn xác định rằng, các viên chức hiện tại và cựu viên chức (present and former) không được quyền sử dụng sắc luật FSIA 1976 như là tấm chắn bảo vệ, trừ phi quốc gia ngọai quốc liên hệ là một thành phần thực sự liên hệ (real party in interest) tới phiên xử.
Đều này có nghĩa là nếu một website truy tố Vũ Hải Triều và Chính Quyền CSVN, đòi bồi thường thiệt hại thì Vũ Hải Triều chỉ được miễn tố nếu chính quyền CSVN chấp nhận chịu trách nhiệm. Dĩ nhiên CSVN khó chấp nhận điều này.
Nếy luật pháp tại Úc Châu và Hoa Kỳ có nhiều điểm tương đồng, thì chúng ta có thể suy diễn rằng khung sườn luật pháp tại các quốc gia Liên Hiệp Âu Châu có lẽ cũng tương tự.
Những nghiên cứu trên cho ta thấy rằng, tuy CSVN và những viên chức đắc lực của họ như TT Vũ Hải Triều có thể làm mưa làm gió tại Việt Nam nhưng quyền lực của họ không còn tuyệt đối như trong quá khứ. Họ không kiểm sóat được lượng thông tin đem lại sự hiểu biết về tự do, dân chủ và nhân quyền đến với người dân từ mạng lưới tòan cầu. Những cố gắng liên tục và vô vọng của họ để giới hạn quyền tự do tư tưởng, cũng như trao đổi thông tin của dân chúng, trong nhiều trường hợp, như trường hợp của Ông Trung Tướng Công An Vũ Hải Triều, đã trở nên quá lố bịch. Không những thế, mà những hành vi này còn có tiềm năng tạo nên những cuộc truy tố chính quyền CSVN và các tay sai của họ trước một tòa án nghiêm chỉnh như tại Hoa Kỳ, Liên Hiệp Âu Châu hoặc Úc Châu.
Một cuộc đụng độ quan điểm pháp lý, giữa một băng đảng chỉ biết cướp chính quyền, giữ chính quyền bằng vũ lực (như đảng CSVN), và một công dân của một chế độ dân chủ thực sự (như chủ nhân một website bị Vũ Hải Triều phá tại Hoa Kỳ), trong khung cảnh một tòa án chí công vô tư, với những tiêu chuẩn pháp trị nghiêm chỉnh của thời đại (như Federal Court tại Hoa Kỳ) sẽ là một biến cố lịch sử, có tầm vóc “khai thị” sâu xa cho những người quan tâm đến tiến trình dân chủ hóa Việt Nam.
Luật Sư Đào Tăng Dực
Sydney 30 tháng 11 năm 2010
Tài liệu tham khảo:
  1. Congressional Research Service:
Samantar v. Yousef: The Foreign Sovereign
Immunities Act and Foreign Officials
Jennifer K. Elsea
Legislative Attorney
Jordan E. Segall
Research Assistant
August 24, 2010
  1. The foreign Sovereign Immunities Act: 2008 Year in Review
by Crowell & Moring LLP1
This Review was authored by Crowell & Moring attorneys Aryeh Portnoy, Katherine Nesbitt, Laurel Pyke
Malson, Birgit Kurtz, Joshua Dermott, Beth Goldman and Marguerite Walter.
  1. Foreign States Immunities Act 1985, Australia
Act No. 196 of 1985 as amended
  1. US Foreign Sovereign Immunities Act, as amended 1997
  2. Thư Hà Nội : lời khoe khoang & thú nhận của tướng công an Vũ Hải Triều
N. S. P. Cập nhật : 16/05/2010 10:22
6. Các trang mạng như  BoxitVN, Danluan.org, danchimviet, tawalas, Hungvietsite.org...

TÒA DÂN VIỆT NAM LIÊN TỤC XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH CHỐNG TÀU CỘNG VÀO MỔI THỨ BẢY& CHÚA NHẬT